Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 536: Về nhà (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngày đó da của A Man trong nháy mắt biến thành màu đỏ, cả người giống như hung thú giác tỉnh, ý chí bộc phát ra ngay cả Long Trần cũng cảm thấy hết hồn.

- Ta cũng không biết, dù sao chỉ cần ta vừa trở nên phẫn nộ, sẽ thức tỉnh một cỗ năng lượng kỳ quái, cỗ năng lượng đó vô cùng cường đại.

Nhưng một khi ta vận dụng cỗ năng lượng đó lập tức sẽ đói muốn chết, bình thường khi sư phụ không ở bên cạnh, ta không dám vận dụng cỗ lực lượng đó, bởi vì ta sợ ta sẽ thật sự đói chết.

A Man có chút buồn rầu nói.

Nghe A Man kể như vậy, trong cơ thể hắn ẩn tàng một cỗ năng lượng kỳ dị, dựa theo lý giải của A Man, cỗ năng lượng đó không ở trong cơ thể hắn, mà là ở sâu trong linh hồn hắn.

Có điều Long Trần cũng đoán được kết luận này, bởi vì A Man căn bản không nói rõ được khởi nguyên của cỗ năng lượng đó.

Mỗi lần sau khi vận dụng cỗ năng lượng này, A Man sẽ có mấy ngày đói tới nổi điên, phải không ngừng ăn.

Bụng giống như cái động không đáy, ăn cái gì cũng không thấy no, đoạn thời gian này sẽ kéo dài mấy ngày, có một lần A Man một mình ra ngoài săn thú, gặp một con ma thú cấp bốn, vào lúc sống chết trước mắt, vận dụng cỗ lực lượng đó.

Kết quả hắn giết ma thú đó, nhưng bản thân lại thiếu chút nữa thì đói chết trong núi, cuối cùng ngay cả xương cốt của ma thú đó cũng ăn sạch, mới vượt qua được thời kỳ đói khát đó.

Nghĩ đến đoạn thời gian đó, A Man liền lộ ra vẻ mặt sợ hãi, bởi vì đói khát thật sự sẽ khiến người ta phát cuồng, đó là một loại tra tấn còn khiến người ta khó có thể chịu đựng hơn là khổ hình.

Đặc biệt thân thể của A Man rất đặc thù, không có linh khí chống đỡ, toàn là dựa vào lực lượng nhục thân để chiến đấu. Một khi không có gì ăn, mỗi một tế bào sẽ như phản xạ có điều kiện đòi năng lượng từ A Man, mà năng lượng của A Man tới từ đồ ăn, tế bào toàn thân điên cuồng đòi A Man đồ ăn như vậy, trình độ đói khát của A Man là người khác không thể tưởng tượng.

Trước khi quen Long Trần, A Man cũng từng phải chịu đựng đói khát, lại không cảm thấy gì, nhưng theo thân thể trở nên cường đại, hắn ngược lại càng không thể chụ được đói khát.

Không phải nói sức chịu đựng của A Man kém đi, mà là nhu cầu của thân thể hắn càng lúc càng lớn, lệnh cho hắn phải không ngừng ăn.

Có điều cũng may, bước chân của bọn họ cực nhanh, rất nhanh liền tới Phượng Minh biên cảnh, lại đi thêm một đoạn thời gian, đế đô đã ở phía trước.

Sau khi Long Trần tiến vào đế đô, toàn bộ đế đô lập tức náo động, tất cả mọi người đều ra nghênh đón Long Trần.

Long Trần cũng nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc. Đám Vu Mập, Hầu Tử đều ở trong đó, ôm Long Trần mừng rỡ như điên.

Long Trần cũng tươi cười chào hỏi bọn họ, có điều Long Trần vội về vấn an cha mẹ, hẹn với họ tối nay sẽ cùng nhau uống rượu.

Dẫn theo mọi người đi về trong nhà, lần này rời nhà hơn nửa năm, nhìn thấy cửa nhà quen thuộc, Long Trần không khỏi cảm thấy sống mũi cay cay.

Cửa lớn đã được sơn lại, tường sân cũng được quét vôi, toàn bộ hầu phủ rực rỡ hẳn lên, hoàn toàn khác với vẻ tàn phá lúc rời khỏi.

Long Trần vừa định đẩy cửa lớn, chợt nghe thấy thanh âm bất mãn của mẫu thân truyền đến:

- Trần nhi trở lại, ta muốn đi đón hắn, ngươi lại không cho, cứ bắt ta phải đợi hắn về, ngươi không muốn mẹ con ta sớm được gặp nhau à.

Ngươi ở biên cảnh nhìn thấy Trần nhi rồi nên ngươi yên tâm, nhưng ta thì chưa thấy, ngươi đây là người ăn no không hiểu kẻ đói điển hình.

Mẫu thân vừa dứt lời, thanh âm hùng hậu của Long Thiên Khiếu mang theo vẻ dở khóc dở cười nói:

- Ta cũng là muốn tốt cho ngươi mà, dẫu sau nhiều người cũng không quá tiện.

Két.

Cửa lớn bị đẩy ra, Long Trần cuối cùng cũng nhìn thấy thân ảnh ngày nhớ đêm mong, không khỏi run giọng gọi:

- Mẹ.

Vốn Long phu nhân đang kéo Long Thiên Khiếu mà oánh trách, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm của Long Trần, cả người không khỏi run lên, vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy nhi tử, nước mắt cuối cùng không nhịn được nữa, tràn mi mà ra.

- Trần nhi.

Long Trần vội vàng chạy tới bên cạnh, mẫu thân ôm mẫu thân, không khỏi khóc nói:

- Mẹ, con bất hiếu.

Tuy Long phu nhân không phải mẹ ruột của Long Trần, nhưng Long Trần biết, mình trước giờ luôn là ký thác sinh mệnh của nàng ta, chẳng khác gì nhi tử thân sinh cả.

Mình lần này rời khỏi, đối với Long phu nhân là đả kích quá lớn, cho nên lần này nhìn thấy mẫu thân, trong lòng Long Trần cũng tràn ngập áy náy.

- Hảo hài tử, đừng khóc, trở về là tốt rồi,nào, để mẹ xem ngươi có gầy đi không.

Long phu nhân nhẹ nhàng vuốt ve hai má Long Trần.

Long phu nhân thấy Long Trần rời khỏi hơn nửa năm, vẻ ngây ngô trên mặt đã biến mất, thay vào đó là vẻ cương nghị, không khỏi thở dài:

- Tốt tốt! Trần nhi trưởng thành rồi, đã thành một nam tử hán chân chính, mẹ rất vui, nhưng mẹ cũng rất đau lòng, đoạn thời gian này ngươi nhất định phải chịu nhiều khổ sở.

- Được rồi, được rồi, có chuyện gì vào nhà rồi nói, còn có khách kia kìa.

Long Thiên Khiếu nhắc nhở.

Lúc này Long phu nhân mới chú ý tới, còn có người khác ở đây, vội vàng lau khô nước mắt, đón mọi người vào nhà.

A Man há miệng nói ra câu đầu tiên là sắp chết đói rồi, Long Thiên Khiếu vội vàng sai người chuẩn bị đồ ăn, đồng thời thông tri cho ngự trù hoàng cung tới đây hỗ trợ, bởi vì mọi người đều biết sức ăn của A Man.

Tiến vào trong phòng, Long Trần nắm tay mẫu thân, bỗng nhiên sắc mặt có chút kinh ngạc, nhìn kỹ mẫu thân, trong hai mắt toàn là vẻ kinh hỉ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)