Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 534: Không ngờ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng dù sao vẫn có người ở lại, chỉ là ít hay nhiều mà thôi, có điều bất kể ở lại bao nhiêu, cho dù đều chết trận, vậy cũng là một loại vinh quang.

Vị phó chưởng môn của Huyết La Tông hận không thể tìm cái lỗ mà chui vào, hôm nay thật sự rất mất mặt.

- Long Trần, ngươi là tổng chỉ huy của chính tà đại chiến lần này, tiếp theo ngươi tới tuyên bố điều kiện thưởng phạt đi.

Đồ Phương nói.

- Ta á?

Long Trần sửng sốt.

- Đúng vậy, chưởng môn bổ nhiệm ngươi làm tổng chỉ huy, ngươi có quyền lợi này, ngay cả ta cũng không thể phản đối.

Đồ Phương mỉm cười nói.

Long Trần không khỏi cả kinh, vốn hắn cho rằng mình chỉ là một tiểu đầu lĩnh của các đệ tử Huyền Thiên Biệt Viện mà thôi, không ngờ trọng trách của mình lại nặng như vậy.

Thấy mọi người nhìn về phía mình, Long Trần cũng không chối từ, rất dứt khoát nói:

- Trước tiên phải nói tới phạt, ta cảm thấy không có gì để phạt cả, không ai trời sinh đã là dũng sĩ không sợ chết.

Cái gọi là dạy không nghiêm là lỗi ở thầy, không liên quan tới đám đệ tử đó, sợ chết là thiên tính của con người, ta không trách bọn họ.

Bởi vì bọn họ vẫn chưa trở thành huynh đệ của chúng ta, cho nên hành vi như vậy, cũng không xem như là phản bội, về phần sau khi bọn họ quay về tông môn, xử lý như thế nào, là chuyện của tông môn đó, biệt viện chúng ta không can thiệp.

Trong lòng tất cả mọi người không khỏi chấn động, lâm trận bỏ chạy, bất kể ở giới thế tục, hay là giới tu hành, đó đều là tử tội, nhưng Long Trần không ngờ cứ như vậy buông tha cho bọn họ.

Các trưởng lão của những tông môn đó trong lòng đều tràn ngập cảm kích đối với Long Trần, đồng thời cũng vô cùng xấu hổ, lòng dạ rộng rãi của Long Trần khiến bọn họ hổ thẹn vô cùng.

- Về phần phần thưởng, không có gì cả, phàm là người có thể đứng ở bên cạnh Long Trần ta, đều là huynh đệ của ta, chúng ta ngay cả mạng còn chẳng cần, việc gì phải để ý tới phần thưởng nhiều ít thế nào?

Long Trần mỉm cười nói.

Long Trần vừa dứt lời, trong lòng các đệ tử chính đạo không khỏi cảm thấy kiêu ngạo, được Long Trần coi là huynh đệ, bọn họ cảm thấy mình lập tức cao lớn hơn rất nhiều.

Long Trần ở trên chiến trường giống như thiên thần hạ phàm, chém liền mấy vị chí cường giả, giết cả trưởng lão tà đạo.

Ngay cả Doãn La được gọi là là đệ nhất thiên tài nghìn năm qua của tà đạo cũng bị hắn chặt đứt một cái chân, ở trong lòng mọi người, Long Trần chính là một chiến thần vô địch.

Có thể được nhân vật như vậy coi là huynh đệ, không ai không cảm động, bọn họ nguyện ý đi theo Long Trần vào sinh ra tử, cho dù phải trả giá bằng sinh mệnh cũng không hối tiếc.

Đồ Phương nhìn ánh mắt sùng bái của những đệ tử trẻ tuổi đó, trong lòng không khỏi cảm khái: Đây là mị lực của Long Trần, có thể khiến người bên cạnh cam tâm tình nguyện vì hắn mà chiến.

Mà các cường giả cấp trưởng lão khác cũng thầm bội phục, Long Trần chính là một lãnh tụ, trời sinh phần khí phách này không ai có thể bằng được.

Những trưởng lão đó hiện giờ ngược lại không quá coi trọng phần thưởng, bởi vì bọn họ nhìn thấy vẻ kiên định trong ánh mắt những đệ tử của mình.

Bọn họ tin rằng, trải qua trận chiến hôm nay, ngày sau bọn họ chắc chắn sẽ có thành tựu kinh người, đúng như Long Trần đã nói trước khi khai chiến: Chỉ cần bọn họ có thể sống sót, tương lai đều sẽ trở thành cường giả.

Đặc biệt là những đệ tử cấp hạch tâm còn sống, ai nấy đều giác tỉnh tổ văn, muốn không thành cường giả cũng khó.

Cuối cùng Đồ Phương vẫn quyết định, dựa theo quy củ cũ, dựa theo tỉ lệ nhân số còn sống cuối cùng, để phân chia phần thưởng.

Có điều những phần thưởng này, không phải được phân phát lập tức, mà là đưa toàn bộ đầu của đệ tử tà đạo tới Huyền Thiên Phân Viện rồi thống nhất phân phát.

Thế là thời gian tiếp theo, chính là dọn dẹp chiến trường, thu hồi toàn bộ thi thể của đệ tử tà đạo.

Bởi vì nếu chỉ chém đầu xuống, để mặc thi thể ở lại nơi này, sau khi thi thể của những cường giả này thối rữa, sẽ gieo rắc ôn dịch với diện tích lớn, cho nên phải mang về tìm chỗ thiêu.

Sau khi quét dọn xong chiến trường, một vị trưởng lão mang theo một cỗ thi thể đi tới, nhìn cỗ thi thể đó, mọi người mãi lâu sau vẫn không nói ra lời.

Cỗ thi thể đó chính là trưởng lão tà đạo Đoán Cốt cảnh bát tế mà Long Trần một mình kích sát.

Cường giả cấp bậc như vậy, chỉ có Huyền Thiên Biệt Viện mới có tư cách bồi dưỡng ra, hơn nữa cường giả Đoán Cốt bát tế từng đạo biệt viện cũng chỉ có tám người mà thôi.

Cường giả Đoán Cốt bát tế cường đại đến biến thái, cứ như vậy chết trên tay Long Trần, không ai không khiếp sợ.

Thi thể này được Đồ Phương thu lại, bởi vì đây là người mạnh nhất của tà đạo bị kích sát trên chiến trường lần này

Cường giả Đoán Cốt cảnh bát tế, sinh mệnh lực tràn đầy, Bát Cốt Hộ Thể một khi mở ra, chiến lực vô biên, rất khó vẫn lạc.

Cho dù đều là cường giả Đoán Cốt cảnh bát tế, không đánh lại đối phương, chẳng lẽ lại không biết trốn à? Chính tà chi chiến nhiều năm như vậy, hình như là lần đầu tiên có cường giả như vậy vẫn lạc.

Đồ Phương chuẩn bị đưa cỗ thi thể này tới Huyền Thiên Phân Viện, nếu Huyền Thiên Phân Viện biết, trong biệt viện có một cường giả cấp quái vật có, nhất định sẽ phân phát xuống vô số tài nguyên, dồn sức bồi dưỡng Long Trần.

Sau khi quét dọn xong chiến trường, trưởng lão của các đại tông môn đều dẫn theo đệ tử rời khỏi, có điều trước khi đi, bọn họ đều cung kính thi lễ với Long Trần.

Không chỉ xuất phát từ lòng kính trọng, còn xuất phát từ cảm kích, là Long Trần cho bọn họ biết, người thế nào mới xứng là người tu hành, Long Trần là một ngọn đèn sáng trên con đường tu hành của bọn họ, khiến bọn họ thấy rõ con đường phía trước, không còn mê mang nữa.

Nhìn những đệ tử vừa trải qua chiến đấu đẫm máu, thân như huynh đệ này rời khỏi, trong lòng Long Trần cũng cảm thấy cay cay, đều vẫy tay cáo biệt bọn họ.

Sau khi mọi người đi hết rồi, chỉ còn lại trưởng lão và đệ tử của biệt viện, Long Trần bỗng nhiên nói với Đồ Phương:

- Đồ Phương trưởng lão, ta có chút nhớ nhà, ta muốn về thăm nhà!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)