Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 533: Không ngờ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Lời nói của Đồ Phương khiến tất cả trưởng lão biến sắc, nhất là Tôn trưởng lão, trong hai mắt hiện lên một tia sợ hãi, vội vàng che giấu đi.

Lúc trước hắn kịch chiến với trưởng lão tà đạo đó, cố ý làm bộ không địch lại, vừa chiến vừa lui, bất động thanh sắc dẫn vị trưởng lão đó về phía bên Long Trần.

Sau khi thấy đã đạt được mục đích, Tôn trưởng lão làm bộ bị một kích đánh bay, vừa hay bị một vị trưởng lão tà đạo khác cuốn lấy.

Trên chiến trường hỗn loạn như vậy, hắn cho rằng mình làm rất cẩn thận, không ngờ lại vẫn bị hoài nghi.

Có điều Tôn trưởng lão cũng không ngốc, chuyện như vậy tuyệt đối là không thể thừa nhận, nếu Đồ Phương chỉ là suy đoán, hơi hù dọa một chút mà mình đã nhận sai, vậy là rất ngu ngốc.

Dù sao hắn không tin người khác có chứng cớ, chứng minh hắn cố ý dẫn dụ trưởng lão tà đạo kia, hắn chỉ cần làm bộ không biết gì là được.

- Tôn trưởng lão, ngươi không muốn nói gì à?

Đồ Phương lạnh lùng nhìn Tôn trưởng lão, trong hai mắt hiện lên một tia sát ý.

Tuy Đồ Phương bận kịch chiến với Quỷ Nhãn Lão Quái, nhưng hai người đều biết, muốn giết chết đối phương, đó cơ bản là chuyện không thể, cho nên vừa nghênh chiến, đồng thời cũng vừa chú ý toàn bộ chiến trường.

Tuy không thấy Tôn trưởng lão làm thế nào mà dẫn dụ trưởng lão tà đạo đó tới, nhưng khi Long Trần giao chiến với trưởng lão tà đạo đó, Tôn trưởng lão ở gần Long Trần nhất, tuy cấp tốc đánh về phía một cao thủ tà đạo khác, nhưng vẫn bị Đồ Phương phát hiện ra chỗ dị thường.

Nghĩ đến lúc trước Tôn trưởng lão vẫn luôn nhằm vào Long Trần, sao còn không biết chuyện này là Tôn trưởng lão giở trò quỷ?

Điều này khiến Đồ Phương cuối cùng không thể nhịn được nữa, cho dù Long Trần là dị số, hắn không thể cố ý nhúng tay vào chuyện của Long Trần.

Nhưng hắn có thể làm bộ mình không biết Long Trần là dị số, chỉ là một đệ tử ưu tú, cũng tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy phát sinh.

Dùng lý do này để xử lý Tôn trưởng lão, sẽ không lây dính bất kỳ nhân quả gì, cho nên Đồ Phương cuối cùng chuẩn bị lấy Tôn trưởng lão ngu như lợn này ra khai đao.

Tôn trưởng lão biến sắc, không khỏi thất kinh hỏi:

- Trưởng lão chấp pháp nói vậy là có ý gì?

Mọi người ở đây đều chấn động, vẻ mặt khó hiểu nhìn Đồ Phương và Tôn trưởng lão, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Trong những giống như ở đây, chỉ có Long Trần là biết từ đầu đến cuối, có điều Long Trần chỉ trầm tư, không nói gì.

- Tự ngươi làm gì ngươi lại không rõ à?

Đồ Phương hừ lạnh một tiếng.

- Đệ tử không hiểu, xin trưởng lão chấp pháp chỉ rõ cho.

Tuy Tôn trưởng lão cũng cảm thấy hết hồn, có điều trên mặt vẫn giả bộ ngỡ ngàng.

Tuy Đồ Phương trưởng lão cũng là trưởng lão, có điều quả thật là trưởng lão có tư lịch già nhất, thực lực mạnh nhất trong Huyền Thiên Biệt Viện, trưởng lão khác ở trước mặt hắn, cơ bản đều dùng đệ tử để xưng hô, nhằm tỏ ý tôn kính.

- Ta hỏi ngươi, trưởng lão tà đạo đó vốn là đối thủ của ngươi, vì sao ngươi lại bại lui? Ngươi và hắn đều là Đoán Cốt bát tế, đừng có nói với ta, ngươi không phải là đối thủ của hắn nhé.

Đồ Phương lạnh lùng nói.

Tôn trưởng lão hổ thẹn nói:

- Đệ tử ngày trước lúc tu hành, nội tức xảy ra vấn đề, dẫn tới kinh lạc bị hao tổn, mới khiến cho chiến lực giảm xuống trên diện rộng.

Nếu trưởng lão chấp pháp không tin, có thể tự mình kiểm tra, đệ tử thân là đệ tử biệt viện, nhận ơn tài bồi của biệt viện, sao có thể làm ra hành vi hại đệ tử biệt viện?

Tôn trưởng lão khăng khăng mình không phải cố ý, hơn nữa hắn rất cáo già, đã sớm vì phòng bị vạn nhất mà trong kịch chiến lúc trước cố ý để kinh lạc của mình bị hao tổn, chính là phòng bị lúc này.

Kinh lạc bị hao tổn, căn bản không nhìn ra được thời gian, nói cách khác, đây căn bản chính là chết không đối chứng, cho nên Tôn trưởng lão mới trấn định như vậy.

Trên mặt Đồ Phương hiện lên một nụ cười lạnh, sớm biết Tôn trưởng lão sẽ nói như vậy, có điều hắn có bí thuật có thể tra ra Tôn trưởng lão có nói dối hay không.

Tôn trưởng lão nhìn nụ cười lạnh trên mặt Đồ Phương, không khỏi tim đập thình thịch, dù sao cũng có tật giật mình, nếu bị điều tra ra là hắn cố ý hãm hại Long Trần, với sự công chính của Đồ Phương trưởng lão, hắn chắc chắn sẽ phải chết.

Trên mặt Tôn trưởng lão đã ứa mồ hôi lạnh, Đồ Phương hừ lạnh một tiếng, vừa muốn lên tiếng, bỗng nhiên Long Trần mở miệng nói:

- Chuyện này không trách Tôn trưởng lão, trên chiến trường mọi thứ thay đổi trong nháy mắt, bất kỳ ai cũng không thể nắm giữ tuyệt đối.

Ta có thể làm chứng, Tôn trưởng lão mấy lần muốn tới cứu đệ tử, có điều bị cường giả tà đạo bao vây, hắn cũng có chút bất lực.

Cho nên xin Đồ Phương trưởng lão, đừng vì chút chuyện nhỏ này mà trách cứ Tôn trưởng lão, tuy Tôn trưởng lão không cứu viện thành công, có điều phần tình này Long Trần ta nhớ kỹ.

Lời nói của Long Trần khiến Đồ Phương không khỏi trợn mắt há hốc mồm, hắn không biết Long Trần có phải choáng váng rồi không, hãm hại rõ ràng như vậy, hắn lại không nhìn ra? Không ngờ muốn biện hộ cho Tôn trưởng lão.

Ngay cả Tôn trưởng lão cũng không khỏi bất ngờ, hắn tuyệt đối không ngờ Long Trần lại lên tiếng cho hắn.

Có điều hắn cũng không sợ, chỉ cần hắn cứ khăng khăng thân thể của mình xảy ra vấn đề thì chắc sẽ không sao, hắn tự thấy không lưu lại bất kỳ sơ hở gì.

Tuy không rõ Long Trần là có ý gì, có điều thấy Long Trần cũng không truy cứu, Đồ Phương đành phải thôi.

- Chính tà đại chiến lần này, trừ môn phái cá biệt ra, biểu hiện đều rất tốt.

Đồ Phương nói với mọi người.

Có điều khi hắn nói đến "Môn phái cá biệt" mắt mọi người đều cố ý mà như vô tình nhìn về phía vị phó chưởng môn của Huyết La Tông kia.

Đệ tử của Huyết La Tông chạy sạch không còn một mống, tuy đệ tử tông môn khác cũng có hạng nhát gan, cũng chạy không ít.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)