Trường kiếm phá trời, vẽ ra hư ảnh nghìn trượng, chém rụng ngân hà, trên kiếm ảnh kèm theo kiếm ý ngập trời.
Phập.
Kiếm ảnh nặng nề chém lên bàn tay khổng lồ kia, bàn tay đó thiếu chút nữa thì bị kiếm ảnh chém thành hai mảnh, khiến Long Trần kinh hãi là, bàn tay khổng lồ đó giống như hư ảo, nhưng không ngờ lại có máu tươi chảy xuống.
- Lăng Vân Tử.
Bàn tay bị một kiếm chém lên, chậm rãi lùi về cửa không gian, sau cửa không gian truyền đến một tiếng gầm rú.
Lúc này mọi người mới chú ý tới, xa xa phía sau Đồ Phương cũng có một cánh cửa không gian rất lớn.
Có điều phía trước cửa không gian có một bóng người đang đứng, đó không phải là bóng người chân thật, giống như là nhân vật ảo hóa ra, có điều trên ngoại hình lại giống hệt chưởng môn của Huyền Thiên Biệt Viện.
Lăng Vân Tử khoanh tay mà đứng, nói về phía cửa không gian đối diện:
- Vu Ly, hơn ba mươi năm không gặp, ngươi càng lúc càng không có tiền đồ, không ngờ lại xuất thủ với một đám trẻ con, sự kiêu ngạo của ngươi năm đó đâu rồi?
Tuy chỉ là thân ảnh huyễn hóa ra, nhưng trên người Lăng Vân Tử vẫn mang theo kiếm ý ngút trời, hiện giờ hắn giống như trường kiếm ra khỏi vỏ, phong hàn cửu châu.
Theo sự xuất hiện của Lăng Vân Tử, uy áp khủng bố do bàn tay khổng lồ đó phát ra bị kiếm ý của hắn triệt tiêu, mọi người cuối cùng cũng khôi phục hô hấp.
Có điều người nơi này, toàn bộ đều mồ hôi ướt đẫm, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, ở trước mặt bàn tay khủng bố đó, tất cả mọi người cho rằng mình sắp chết rồi.
- Lăng Vân Tử, không ngờ ngươi đã ngưng tụ ra linh thân.
Bên kia cửa không gian, truyền đến một tiếng gầm mang theo vẻ kinh ngạc.
Cái gọi là linh thân, là sau khi tiến vào Tiên Thiên cảnh, Linh hồn chi lực đạt tới một loại cực hạn, có thể thông qua Linh hồn chi lực, ngưng tụ ra một loại linh hồn phân thân.
Linh hồn phân thân như vậy vô cùng khủng bố, có một phần mười chiến lực của bản thể, là tuyệt kỹ để cường giả tuyệt thế viện trợ các tiểu bối.
Có điều không phải mỗi cường giả Tiên Thiên cảnh đều có thể ngưng tụ ra linh hồn phân thân, cái này không chỉ cần Linh hồn chi lực cường đại, còn cần thiên phú cực kỳ hiếm thấy.
- Dẫu sao ta cũng không thể cứ mãi không có tiền đồ như ngươi được, cả ngày chỉ nghĩ tới bắt nạt tiểu bối.
Lăng Vân Tử cười lạnh một tiếng, thanh âm tràn ngập vẻ khinh thường.
- Lăng Vân Tử, ngươi đây là cố ý muốn chọc giận ta?
Đối phương phát ra một tiếng gầm trầm thấp.
- Xem như là vậy đi, đáng tiếc hiện giờ ngươi đã không có tư cách đối địch với ta, cút đi!
Lăng Vân Tử hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay lại chém ra, một đạo kiếm khí ngập trời bay ra, nặng nề chém lên trên cửa không gian.
Cửa không gian đó bị một kiếm của Lăng Vân Tử bổ vỡ, chậm rãi biến mất trong thiên địa, trong nháy mắt cửa không gian thoát phá, dường như vẫn nghe thấy tiếng gầm gừ ở bên trong, có điều lại không nghe rõ là nói gì.
Sau khi một kiếm chém nát cửa không gian, Lăng Vân Tử nhìn chiến trường, ánh mắt dừng lại ở trên người Long Trần.
Tuy linh thân của Lăng Vân Tử vô cùng mơ hồ, không nhìn rõ vẻ mặt, có điều Long Trần có thể cảm thấy, Lăng Vân Tử đang nhìn hắn.
- Ha ha ha, Long Trần, ngươi làm tốt lắm, quả nhiên không khiến ta thất vọng.
Lăng Vân Tử cười ha ha, bước vào cửa không gian, biến mất trước mặt mọi người.
Sau khi linh thân của Lăng Vân Tử biến mất, cánh cửa không gian đó cũng chậm rãi tiêu tán, toàn trường lâm vào một mảng yên tĩnh.
Ai có thể ngờ được, chính tà chi chiến lần này lại dẫn động cả cường giả Tiên Thiên cảnh phải nhúng tay, tất cả mọi người đều cảm thấy tâm thần chấn động.
Tuy bàn tay màu đen và Lăng Vân Tử chỉ ra tay ba lần, nhưng lực lượng trong một cái phất tay là có thể hủy thiên diệt địa khiến mọi người rung động, đây là cường giả Tiên Thiên cảnh, quá khủng bố.
So sánh với lực lượng của hai người, mọi người quả thực chính là con kiến, căn bản không chịu nổi một kích.
Sau khi Lăng Vân Tử biến mất, Quỷ Nhãn Lão Quái biết, hôm nay thảm bại đã thành kết cục đã định, năm Diễn Đạo Giả thì chết ba, một người bị đánh cho sợ rồi, mộtngười thì bị chém rụng một chân, đây quả thực là một loại sỉ nhục.
Nhưng tình thế bức người, cho dù hắn có năng lực thông thiên cũng không thể vãn hồi bại cục, quát to một tiếng:
- Lui lại!
Theo một tiếng hô to của Quỷ Nhãn Lão Quái, đệ tử tà đạo chỉ còn lại không đến một ngàn người giống như đại xá bắt đầu toàn bộ lui về phía sau.
- Ngươi nói lui thì lui à? Các huynh đệ, giết cho ta, trong giới chỉ của bọn họ còn có đầu của các huynh đệ, chúng ta phải cướp về, không thể để huynh đệ của chúng ta chết không toàn thây!
Long Trần thấy đệ tử tà đạo lui về phía sau, các cường giả chính đạo từ trưởng lão đến đệ tử không ngờ không ai đi ngăn cản, không khỏi giận dữ hét.
Vốn các đệ tử cho rằng đã giành được thắng lợi, vừa muốn hoan hô, bỗng nhiên nghe thấy Long Trần hét lớn, không chút nghĩ ngợi lại xách binh khí giết tới đệ tử tà đạo.
- Hỗn đản, các ngươi đây là phá hỏng quy củ.
Tà đạo lui lại, đã tuyên bố thất bại, dựa theo ước định bất thành văn lúc trước, phe thắng sẽ không đuổi theo, Long Trần hét lên như vậy chẳng khác nào là phá hoại quy củ, khiến Quỷ Nhãn Lão Quái vừa sợ vừa giận.
Đồ Phương cũng cảm thấy Long Trần làm như vậy, chẳng khác nào là phá hỏng quy củ, vừa muốnlên tiếng, có điều mắt lại dảo một cái, lạnh lùng nói:
- Long Trần mới là tổng chỉ huy của trận chiến này, ta không có quyền can thiệp.
Quỷ Nhãn Lão Quái giận dữ:
- Ngươi đây là đánh rắm à, tưởng ta là đồ ngốc sao? Đám vương bát đản tự xưng chính đạo các ngươi, đây rõ ràng là không tuân thủ quy củ.
Mắt thấy đệ tử phía dưới bị đệ tử chính đạo điên cuồng đuổi giết, hiện giờ đệ tử tà đạo lòng người tan rã, căn bản đã không hình thành được chống cự hữu hiệu, một người nối tiếp một người bị trảm sát.