Nhưng sau lưng Doãn La giống như có mắt, đầu cũng chẳng buồn quay lại, vội vàng lách sang bên.
Có điều Doãn La quên một chuyện, tuy mũi tên của Mặc Niệm đã mất đi sự sắc bén vốn có.
Nhưng hắn cũng đã nỏ mạnh hết đà, tuy cảm ứng được mũi tên, cũng ngay lập tức bắt đầu tránh né, có điều thân thể hắn lại không còn linh mẫn như vậy.
Phập.
Tránh được liền yếu hại ở hậu tâm, mũi tên lại bay qua bả vai Doãn La, cho dù linh lực của Mặc Niệm cơ hồ đã khô kiệt, có điều mũi tên hắn ngưng tụ ra vẫn rất khủng bố, trực tiếp khiến vai hắn nổ tung, huyết nhục tung tóe, một cánh tay thiếu chút nữa thì bị nổ bay.
Doãn La rên một tiếng, bị chấn cho lảo đảo, có điều hắn vẫn cắn răng, chạy tới cửa truyền tống, cửa đã ở trong tầm mắt, cắm đầu chui vào.
Có điều thân thể hắn vừa tiến vào cửa truyền tống, Trảm Tà đã vẽ ra một đạo lưu quang, chém xuống một cách vô tình.
Phập.
Huyết quang bắn ra, mang theo một tiếng hét thảm từ nơi xa xôi, một con cái đùi theo tiếng rơi xuống.
- Long Trần, Mặc Niệm hai tên hỗn đản các ngươi chờ đó cho ta, Doãn La ta thề, tất sẽ băm thây các ngươi, a.
Cửa truyền tống cao hơn mười trượng đang chậm rãi thu nhỏ lại, từ bên kia cánh cửa truyền đến thanh âm như có như không.
Có điều tuy thanh âm như có như không, nhưng oán khí trong giọng nói thật sự khiến người ta cảm thấy không rét mà run.
Mặc Niệm chống trường cung xuống đất như gậy, gian nan đi đến bên cạnh Long Trần, nhìn một cái đùi, mỉm cười nói:
- Một cái đùi cũng không tệ lắm, ngươi cần không?
Long Trần thu lại Trảm Tà, đặt mông ngồi dưới đất, lúc này thực sự cảm thấy một chút khí lực cũng không có.
Hữu khí vô lực lắc đầu nói:
- Ta cần cái này làm gì, tuy khẩu vị của ta không tồi, nhưng thứ này ta thực sự là không hạ khẩu được.
- Tiểu tử này không hổ là tà đạo chí cường giả, trong cơ thể có Tiên Thiên Tinh Huyết, cái đùi này là thứ tốt.
Mặc Niệm cũng không kiêng kị gì, xách cái đùi của Doãn La lên, vừa muốn nói chuyện, bỗng nhiên hoảng sợ phát hiện, cửa không gian đang cấp tốc thu nhỏ lại đột nhiên mở rộng ra.
Đồng thời một bàn tay che trời xuất hiện, một ngón tay dài đến mấy trăm trượng giống như trường thương đại kích, chọc tới hai người.
Long Trần và Mặc Niệm hoảng hốt, không chỉ Long Trần và Mặc Niệm, bàn tay đó vừa xuất hiện, trên cả chiến trường, trừ Đồ Phương và Quỷ Nhãn Lão Quái ra, tất cả mọi người đều hoảng sợ phát hiện mình đã không thể động đậy.
Giống như toàn bộ thế giới đều ngưng kết, bất kể là hô hấp hay là tim đập đều giống như ngừng lại, ở trước mặt bàn tay đó, mọi người chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết.
Bàn tay đó giống như tay của cự thần, một ngón tay đã dài mấy trăm trượng, chọc xuống hai người Long Trần, giống như thiên địa đều vỡ nát, nếu hai người Long Trần bị chọc trúng, ngay cả cặn xương cũng chẳng còn.
Mặc Niệm bỗng nhiên gầm lên, chỗ mi tâm có một đạo văn lộ xuất hiện, sau khi đạo văn lộ đó hiện lên, Mặc Niệm gian nan vươn tay ra, quệt qua giới chỉ của mình.
Một cái vảy đường kính khoảng nửa thước xuất hiện trong lòng bàn tay Mặc Niệm, nó vừa xuất hiện, Mặc Niệm bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi về phía cái vảy.
Máu tươi phun lên vảy, vảy giống như bọt biển nháy mắt liền hấp thu hết máu, sau khi máu tươi bị hấp thu, vảy lập tức phóng to, giống như ván cửa. Đồng thời chiếu ra một đạo thanh quang, bảo vệ hắn và Long Trần.
Cái vảy này chính là vảy của một con cổ thủ, đó là một loại ma thú cực kỳ cường đại, vảy của nó mang theo lực lượng phòng ngự cực kỳ khủng bố.
Cao thủ Phù đạo thông qua tế luyện và khắc phù văn, có thể kích phát sức phòng ngự của cái vảy, mà cái vảy này là trưởng bối của Mặc Niệm đưa cho hắn phòng thân, cực kỳ cường đại, cho dù loại cường giả cấp bậc như Quỷ Nhãn Lão Quái cũng đừng hòng phá được.
Ầm.
Ngón tay cực lớn hàng lâm, giống như thiên hà trút xuống, phá vỡ trường không, Long Trần chỉ thấy một cỗ lực lượng khủng bố truyền đến, ở trước mặt lực lượng khủng bố đó, cái vảy chắn trước người hai người lập tức vỡ nát.
Không gian giống như bị xé rách, Long Trần cảm thấy thân thể của mình sắp bị xé nát, cùng Mặc Niệm giống như hai quả đạn pháo bị đánh bay.
Ngón tay cực lớn đó sau khi chấn vỡ cái vảy, trực tiếp cắm xuống đất, đại địa lập tức vỡ ra một cái hố lớn, sau đó thì vết nứt giống như mạng nhện lan ra toàn bộ chiến trường, tất cả mọi người đều bị hất bay.
Long Trần và Mặc Niệm chật vật lăn lộn trên đất, bay thẳng ra ngoài mấy ngàn trượng, mới dừng lại, hai người đều phun ra máu, cả người đau đớn, giống như vỡ ra thành từng mảnh.
Lực lượng của bàn tay đó quá mạnh, nếu không phải Mặc Niệm dùng thủ đoạn, tế ra bảo bối trưởng bối ban cho, hai người đã trực tiếp bị chấn thành bột mịn rồi.
Nhưng cho dù có cái vảy thần bí đó ngăn cản, hai người vẫn bị chấn cho ngắc ngoải, trong lòng Long Trần hoảng hốt, đây rốt cuộc là quái vật gì thế.
Toàn trường đều bị cỗ uy áp khủng bố đó áp chế cho không thể động đậy, toàn bộ thế giới giống như đều trở nên yên lặng.
Bàn tay đó một kích không trảm sát được hai người Long Trần, bỗng nhiên giơ cao, ngưng tụ thành một cự chưởng ngợp trời, hung hăng vỗ xuống hai người.
- Vu Ly, móng vuốt của ngươi vươn dài quá rồi đấy.
Bỗng nhiên một thanh âm lạnh lùng truyền đến, giống như đến từ trên chín tầng trời, đồng thời một thanh trường kiếm đâm phá thiên khung, chém xuống bàn tay đó.