Sau khi tấn thăng đến Dịch Cân tứ trọng thiên, khí tức của Đường Uyển Nhi càng ngưng thực hơn, phong nhận giống như thực chất, bên trên phù văn dầy đặc, sắc bén vô cùng.
Một Diễn Đạo Giả hừ lạnh một tiếng, vung ra một quyền, nặng nề nện lên phong nhận của Đường Uyển Nhi.
Có điều khiến hắn bất ngờ là, một kích của hắn ngăn cản được công kích của Đường Uyển Nhi, nhưng không đánh nát được đạo phong nhận đó.
Phải biết rằng dùng linh khí hóa thành vũ khí, tuy lực công kích cường đại, nhưng không phải binh khí chân chính, tính mềm dẻo cực kém, rất dễ nổ tung.
Nhưng Đường Uyển Nhi tấn thăng đến Dịch Cân cảnh trung kỳ, sự nắm giữ đối với Phù văn chi lực đã cường đại hơn, khiến phong nhận của nàng ta vừa mềm vừa cứng, giống như binh khí thật.
Tuy Đường Uyển Nhi không phải Diễn Đạo Giả, có điều bản thân nàng ta có linh căn cấp Hoàng Kim, thiên phú cũng cường đại, không phải đệ tử hạch tâm bình thường có thể sánh bằng.
- Muốn chết.
Tên Diễn Đạo Giả đó quát lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một kiện binh khí cực kỳ cổ quái, giống như trường kiếm, nhưng lại có hai thân kiếm ngắn, nhìn qua giống như một cái xiên bắt cá.
Vũ khí này tên là Phân Thủy Thứ, một đầu của Phân Thủy Thứ không có tay nắm, mà giống như cái bảo hộ tay, quấn lên tay hắn.
Rõ ràng dài đến bốn thước, nhưng được cầm ở trên tay hắn, lại không hề có cảm giác vướng víu gì.
Trên ba mũi kiếm của Phân Thủy Thứ răng cưa chi chít, giống như răng nanh của ma thú, lấp lánh hàn quang.
Sau khi lấy ra Phân Thủy Thứ, Diễn Đạo Giả tà đạo hừ lạnh một tiếng, mũi chân điểm lên mặt đất, Đường Uyển Nhi chỉ thấy trước mắt hoa lên, người đó đã đến trước mặt mình.
Mắt thấy Phân Thủy Thứ của người đó đâm về phía mình, Đường Uyển Nhi giống như không thấy đạo công kích đó, tay ngọc kết ấn, sau lưng nàng ta hiện ra một mũi tên cực lớn.
- Chết đi.
Thấy Uyển Nhi không ngờ chẳng thèm để ý tới công kích của mình, tên Diễn Đạo Giả kia hừ lạnh một tiếng, Phân Thủy Thứ trong tay chém tới cái cổ giống như bạch ngọc của Đường Uyển Nhi, không hề có lòng thương hương tiếc ngọc.
- Băng Tinh Thuẫn.
Theo một tiếng quát khẽ, một thuẫn bài được tạo thành từ bông tuyết xuất hiện trước người Đường Uyển Nhi.
Trong suốt lấp lánh, giống như thạch anh, trong bông tuyết như có vô số băng nhũ, có điều đó không phải băng nhũ mà là phù văn.
Ầm.
Phân Thủy Thứ của Diễn Đạo Giả tà đạo nặng nề chém lên trên Băng Tinh Thuẫn, có điều khiến hắn kinh hãi là, khối băng trông thì yếu ớt đó lại chặn được một kích của hắn.
Răng rắc.
Sau khi bông tuyết chặn được một kích của một kích, lập tức vỡ nát, có đều vừa vỡ ra, một mũi tên cực lớn đã đến trước mặt Diễn Đạo Giả.
- Tật Phong Tiễn.
Đó chính là chiến kỹ lúc trước Đường Uyển Nhi thi triển, đây là chiến kỹ truyền thừa của gia tộc nàng ta, chuyên môn đả tạo cho cường giả hệ phong.
Vốn phóng ra đại chiêu như vậy, cần một hơi thở để chuẩn bị, điều chỉnh linh khí.
Cho nên Đường Uyển Nhi mới coi như không thấy công kích của Diễn Đạo Giả tà đạo, bởi vì nàng ta biết, có người có thể ngăn cản giúp nàng ta.
Đây là sự tín nhiệm sinh ra sau khi trải qua lịch luyện sinh tử, nàng ta tin chắc Diệp Tri Thu nhất định có thể ngăn cản được một kích của người đó.
Mà một kích của Diễn Đạo Giả tà đạo kia qua đi, đại chiêu của nàng ta cũng đã chuẩn bị xong, bông tuyết thoát phá, mũi tên bắn tới.
Cường giả tà đạo đó không ngờ hai người lại phối hợp ăn ý như vậy, chờ khi có phản ứng thì mũi tên cực lớn đã đến trước người.
- Phúc Vũ Trảm.
Không thể không nói Diễn Đạo Giả đúng là cường đại, cho dù công kích đã đến trước mặt, vẫn trấn định như trước, hét lớn một tiếng, Phân Thủy Thứ trong tay chiếu ra một đạo quang mạc, chém xuống mũi tên từ Phong chi lực tạo thành.
Bùm.
Mũi tên vỡ nát, có điều Diễn Đạo Giả tà đạo cũng không chịu nổi, do bất ngờ không kịp đề phòng, bị đánh cho trở tay không kịp, khí huyết nhộn nhạo, cả người bay ngược về phía sau.
- Lục Dương Quyền.
Ầm.
Khi Diễn Đạo Giả tà đạo bay ngược lại, không biết ở phía sau hắn, Cốc Dương đã chờ từ lâu, một quyền hung hăng nện lên lưng hắn.
Phập.
Diễn Đạo Giả tà đạo phun ra một ngụm máu tươi, lại bay về một phương hướng khác.
- Lôi Đình Trảm.
Lôi nhận trong tay Lôi Thiên Thương xẹt qua chân trời, nặng nề chém lên người hắn.
Ầm.
Một tiếng nổ vang lên, đại địa nứt toác, một trảm của Lôi Thiên Thương đã chém mặt đất ra một cái rãnh sâu.
- Cẩn thận.
Long Trần bỗng nhiên hét to, Lôi Thiên Thương đột nhiên cảm thấy cả người lạnh toát, vội vàng bay ngược về phía sau.
Nhưng vẫn chậm rồi, một đạo hàn quang từ dưới đất chui lên, trực tiếp xuyên qua ngực Lôi Thiên Thương, đạo hàn quang đó chính là Phân Thủy Thứ trong tay Diễn Đạo Giả tà đạo.
- Đi chết, đám kiến chết tiệt các ngươi.
Phập.
Diễn Đạo Giả tà đạo giận dữ quát to một tiếng, Phân Thủy Thứ nhô ra từ trước ngực Lôi Thiên Thương, cả người Lôi Thiên Thương bị cắt thành hai đoạn, từ lúc khai chiến tới giờ, đệ tử biệt viện đầu tiên đã chết.