Trong tay Doãn La bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường thương màu vàng, ném tới mũi tên của Mặc Niệm, khi mũi tên và trường thương chạm nhau, phát ra tiếng nổ vang trời.
Toàn bộ chiến trường đều rung chuyển theo, lực lượng cuồng bạo bùng nổ, đại địa nứt ra như mạng nhện, lan ra bốn phương tám hướng.
- Tốt lắm, không uổng công ta từ xa tới đây, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng, nơi này diện tích nhỏ, đổi chỗ khác đi.
Dưới chân Mặc Niệm bước ra một bước, người đã xuất hiện ở ngoài mấy chục dặm, chỉ vài bước đã đi ra cự ly trăm dặm, tốc độ cực nhanh, khiến người ta líu lưỡi.
Doãn La hừ lạnh một tiếng, dưới chân khẽ động, cả người giống như một đạo ảo ảnh, đuổi theo Mặc Niệm, trường thương màu vàng trong tay mang theo ý chí đâm phá trời xanh, giết tới.
Dây cung trong tay Mặc Niệm động liên tục, trên cánh cung quang mang bắn ra bốn phía, chiếu thẳng lên trời, khiến người ta chói mắt, liên tục hiện lên ba mũi tên, trình theo hình tam giác phóng tới Doãn La.
Doãn La hét lớn một tiếng, tóc dài bay phất phới, trường thương trong tay chĩa lên, trước người hiện ra ngàn vạn thương ảnh, cắn nuốt ba mũi tên đó.
Rầm rầm rầm.
Liên tục nổ vang ba tiếng, cho dù cách mấy trăm dặm vẫn có thể cảm thấy đại địa đang rung chuyển kịch liệt.
- Mạnh quá.
Ngay cả Long Trần cũng không khỏi kinh hãi, chiến lực của Mặc Niệm và Doãn La hơn xa dự đoán của Long Trần, đây là lực lượng của Diễn Đạo Giả sao?
- Giết sạch bọn họ.
Bên kia Mặc Niệm và Doãn La triển khai đại chiến kinh thế, thương đến tên đi, tiếng nổ vang trời, sóng khí cuồn cuộn, bên này những đệ tử tà đạo cũng đều đánh tới đám người Long Trần.
Mục tiêu bọn họ chọn chính là Long Trần, bởi vì Long Trần gần như là nhân vật linh hồn của đệ tử chính đạo, tuy bọn họ không biết vì sao một tên gà mờ Ngưng Huyết cảnh nho nhỏ lại trở thành thủ lĩnh.
Có điều bọn họ biết, chỉ cần giết chết Long Trần, đệ tử chính đạo lập tức sẽ biến thành năm bè bảy mảng.
Một nam tử sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, giống như cương thi đánh tới Long Trần, mười ngón xòe ra, móng tay như ưng trảo, lấp lánh ánh sáng kim loại, tiếng xé gió giống như đâm phá màng nhĩ người ta, thanh thế khiếp người.
Đáng sợ nhất là trong tay hắn bao phủ phù văn màu máu, khí tức tử vong nồng đậm theo động tác của theo mà bức ra bốn phương tám hướng, khiến người ta tâm thần run rẩy, giống như trên bàn tay đó bao phủ vô số oan hồn.
- Ngưng Huyết tép riu, chết đi.
Nam tử mặt cương thi quát to một tiếng, nhào tới trước mặt Long Trần, Long Trần không dám lơ là, lực lượng toàn thân vận chuyển, một đao chém tới nam tử mặt cương thi.
Ầm.
Một đao chém lên móng vuốt quỷ dị của nam tử mặt cương thi, nhưng khiến Long Trần kinh hãi là, đại đao được đả tạo từ tinh cương của hắn không ngờ trực tiếp vỡ nát, cả người bị đẩy lui.
Nam tử mặt cương thi thì lộ ra vẻ mặt kinh dị, hắn hiển nhiên không ngờ lực lượng của Long Trần lại cường đại như vậy, có thể ngăn cản một kích toàn lực của hắn.
Hắn chính là Diễn Đạo Giả, được coi là tồn tại vô địch trong cùng cấp, tuy chỉ có Dịch Cân sơ kỳ, nhưng trong lĩnh vực Dịch Cân cảnh, trừ Doãn La ra, không ai có thể áp chế được hắn.
Cho dù là cường giả Dịch Cân cảnh hậu kỳ bình thường, cũng trực tiếp có thể miểu sát, nhưng Long Trần không chỉ đỡ được một kích này, còn giống như không gặp thương tích gì.
- Chiêu thứ hai sẽ lấy mạng ngươi.
Nam tử đó quát lạnh một tiếng, khí thế toàn thân bùng nổ, quanh người không ngờ xuất hiện sương máu, sương máu đó vừa xuất hiện, Long Trần cảm thấy bên tai mình giống như vang lên những tiếng hét thảm thê lương.
Đây là sự khủng bố của công pháp tà đạo, không chỉ công kích khủng bố, bởi vì trên người mang theo sát khí và oán niệm vô tận, chuyên công kích ý chí của người ta, nếu ý chí không kiên định, sinh ra lòng sợ hãi, vậy thì lập tức sẽ xong đời.
Có điều ý chí của Long Trần kiên định tới cỡ nào, đối mặt với thiên địa uy áp còn không hề khuất phục, huống chi là một chút oán niệm, vừa muốn đón đánh...
- Mộc Nham Thứ.
Bỗng nhiên một tiếng quát truyền đến, đại địa ầm ầm nổ tung, mấy trăm đạo mộc thứ (gai gỗ), giống như măng tre từ dưới lòng đất chui ra, bao phủ phạm vi mười trượng, đâm tới nam tử mặt cương thi đó.
Mặt cương thi đầu tiên là cả kinh, lập tức cười lạnh một tiếng, vung tay, hung hăng chộp vào những mộc thứ to bằng đùi người.
Mộc thứ sao có thể sánh bằng sắt thép, không ngờ trực tiếp bị bóp cho vỡ nát, nhưng mặt cương thi lại xem nhẹ tính mềm dẻo của những mộc thứ này, lực lượng của một trảo chỉ tóm nát được mấy cây mộc thứ, lại không thể càn quét đi được tất cả.
Khi hắn lại muốn phát lực, những mộc thứ đó đã giống như mũi tên, hung hăng đâm về phía thân thể hắn.
Mộc thứ giống như xúc tu của bạch tuộc, mấy trăm cây mộc thứ phô thiên cái địa mà đến, căn bản không thể tránh né.
- Muốn chết.
Mặt cương thi giận dữ, bỗng nhiên quát lên, toàn thân xuất hiện màu đỏ yêu dị, giống như một người máu, khí tức toàn thân lập tức cường đại hơn mấy lần.
Ầm.
Những mộc thứ đó lập tức bị năng lượng trên người hắn chấn cho vỡ nát, mảnh vụn bay đầy trời, khí thế vô cùng khiếp người.
Đệ tử của Huyền Thiên Biệt Viện đã bao giờ được thấy nhân vật khủng bố như vậy đâu, ai nấy không khỏi chấn động, nhân vật như vậy quả thực là không thể chiến thắng.
Cho dù bọn họ không sợ chết, nhưng đối mặt với nhân vật cường đại như vậy, cũng không sinh ra được lòng tất thắng.
- Long Trần, người này giao cho ta, ngươi phải cẩn thận.
Người đến rõ ràng là Sở Dao, nàng ta mỉm cười với Long Trần, bảo Long Trần an tâm, tay ngọc kết ấn trước ngực.
- Vạn Mộc Tùng Sinh.
Theo một tiếng quát của Sở Dao, đại địa phạm vi mấy dặm đều vỡ nát, vô số cọc gỗ bay ra, giống như dây leo có sinh mệnh, quấn thẳng tới mặt cương thi.
Lúc trước chuyện xảy ra đột ngột, hiện giờ Sở bùng nổ toàn lực, mấy vạn cọc gỗ giống như dây thừng mềm mại cấp tốc nhô ra.
Nam tử mặt cương thi không khỏi hoảng hốt, vừa rồi hắn cảm thấy những mộc thứ đó cực kỳ quái dị, vừa cứng vừa dẻo, uy lực cực kỳ khủng bố.