Lão giả khô lâu đó cười khà khà nói.
Tuy cách xa nhưng thanh âm của lão giả đó lại vẫn truyền vào trong tai mọi người một cách rõ ràng.
Thanh âm vào tai, khiến màng nhĩ người ta đau nhói như bị kim đâm, giống như thanh âm của hắn, bản thân đã có tính công kích vậy.
- Quỷ Nhãn Lão Quái, lão quỷ ngươi còn chưa chết, sao chúng ta lại không biết xấu hổ mà chết trước chứ.
Đồ Phương lạnh lùng đáp lại.
Hai người đều là đối thủ cũ, phân biệt đại biểu cho hai đạo chính tà, giằng co nhiều năm, có điều tu vi của hai người không cách nhau mấy, chẳng ai làm gì được đối phương.
- Khà khà, Đồ Phương lần này khác rồi, ta cảm thấy lát nữa ngươi sẽ chết, bởi vì đệ tử chính đạo các ngươi đều sẽ bị đệ tử tà đạo của chúng ta giết sạch, ta có thể thấy trước ngươi sẽ tức tới hộc máu mà chết, khằng khặc...
Quỷ Nhãn Lão Quái cười gằn, khiến người ta sởn gai ốc.
Đồ Phương cười lạnh nói:
- Khẩu khí lớn thật, tuy đệ tử tà đạo của các ngươi cường hãn, có điều phương thức bồi dưỡng của các ngươi quá tàn khốc, dẫn tới đệ tử sống sót cực ít.
Tuy mỗi lần đại chiến, đệ tử chính đạo chúng ta tử thương chiếm đa số, có điều cuối cùng mọi người vẫn là ngang tay mà thôi, ngươi mạnh miệng hơi sớm đấy.
Lời nói của Đồ Phương dẫn tới một trận cười khằng khặc của Quỷ Nhãn Lão Quái:
- Đồ Phương, hy vọng biểu cảm của ngươi có thể tiếp tục giữ nguyên như vậy.
Quỷ Nhãn Lão Quái nói xong liền im lặng, dẫn theo các trưởng lão tà đạo ngồi xuống nghỉ ngơi.
Không biết vì sao, sau khi nghe thấy Quỷ Nhãn Lão Quái nói vậy, trong lòng Đồ Phương cảm thấy bất an, hình như đối phương lần này rất trấn định, có chút cổ quái.
- Ơ, trong bọn họ hình như có mấy người trẻ tuổi!
Hoa Ngữ không khỏi sửng sốt, lập tức biến sắc:
- Những người đó giống như Dao nhi, là Diễn Đạo Giả.
Sau khi nghe Hoa Ngữ nói vậy, các vị trưởng lão không khỏi cảm thấy tim đập thình thịch, vội vàng nhìn sang, giống như có bốn khuôn mặt trẻ tuổi.
Có điều bọn họ đều mặc áo choàng, không nhìn rõ khuôn mặt, vừa rồi chỉ là nhìn thấy loáng thoáng mà thôi.
- Tuyệt đối không thể, Diễn Đạo Giả bao nhiêu năm cũng chưa chắc có thể xuất hiện một người, sao có thể lập tức xuất hiện nhiều như vậy, tuyệt đối là cố lộng huyền hư.
Một trưởng lão của Huyền Thiên Biệt Viện lắc đầu nói.
Phải biết rằng Huyền Thiên Biệt Viện xuất hiện một Diễn Đạo Giả đã là chuyện hơn một trăm năm trước rồi, có thể thấy được Diễn Đạo Giả là khó xuất hiện cỡ nào.
Thiên Mộc Cung xuất hiện một Diễn Đạo Giả, khiến Huyền Thiên Biệt Viện hâm mộ không thôi, có điều cũng may, trong biệt viện cũng có một Diễn Đạo Giả hư hư thực thực tồn tại.
- Người của chúng ta xuất hiện rồi.
Có người phát ra một tiếng kinh hô, chỉ thấy một đội ngũ đang chậm rãi đi tới một khoảng trống phía trước, nơi đó chính là điểm tập kết của bên chính đạo.
- Là Long Trần.
Sở Dao liếc một cái liền nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đó, vẫn lười biếng như vậy, nhưng lại tạo cho người ta một loại cảm giác như hạc trong bầy gà.
- Trời ạ, hắn là làm như thế nào vậy?
Mọi người đều có danh sách nhân số tham chiến của các đại môn phái, đối với các đại môn phái có bao nhiêu người, trong lòng đều nắm rõ.
Khi nhìn thấy đội ngũ chỉnh tề như vậy, bọn họ đều sợ tới ngây đơ, có người rất nghiêm túc đêm thử, trong lòng không khỏi kinh hãi không thôi.
Vốn Huyền Thiên Biệt Viện có mười bảy đội ngũ, có điều bởi vì Tề Tín bị giết, một thế lực giải tán, chỉ còn mười sáu đội ngũ, cộng thêm đệ tử của tổ chữa bệnh, tổng cộng là một ngàn bảy trăm hai mươi ba người.
Có người vừa rồi đếm một lượt, phát hiện bọn họ không thiếu một người nào, không ngờ vẫn là một ngàn bảy trăm hai mươi ba người, cho nên mới không ai không kinh hãi.
- Chẳng lẽ, bọn họ không gặp phải đệ tử tà đạo? Điều đó là không có khả năng!
Một người vừa nói xong, liền tự phủ định suy đoán của mình.
Đồ Phương nhìn thân ảnh giống như thương tùng cổ bách ở phía trước, không khỏi nắm chặt quyền đầu.
- Long Trần, ngươi chính là hy vọng của toàn bộ Huyền Thiên Biệt Viện, chưởng môn nhân đều đặt tương lai của toàn bộ Huyền Thiên Biệt Viện và chính bản thân mình trên người ngươi, ngươi phải cố lên đó.
Sau khi đội ngũ của Long Trần tới, đệ tử của thế lực khác cũng đều tới, có điều bọn họ không có loại khí thế của Huyền Thiên Biệt Viện.
Đại đa số đội ngũ nhân số đều thiếu một nửa, có đội ngũ thậm chí còn ít hơn một nửa, đội ngũ đáng thương nhất chỉ có bảy người, có lẽ đội ngũ của người ta vốn cũng chỉ có tám người thôi!
Khác với đệ tử của Huyền Thiên Biệt Viện, sĩ khí của bọn họ khá là thấp, cũng có đệ tử trong hai mắt rõ ràng còn mang theo vẻ khẩn trương và sợ hãi.
Sau khi đệ tử chính đạo lục tục kéo tới, tổng nhân số đạt tới hơn năm ngàn, không thể không nói, con số nàyvẫn rất kinh người.
Sau khi những đệ tử đó tới, đều tới báo cáo với bên Long Trần, bọn họ biết lát nữa chiến đấu nổ ra, Huyền Thiên Biệt Viện người ta mới là chủ lực chân chính.
Đặc biệt khi nhìn thấy đệ tử của Huyền Thiên Biệt Viện ai nấy đều tinh thần dồi dào, giống như trường kiếm ra khỏi vỏ, khí thế ngút trời, trong lòng toàn là vẻ sùng kính.
Long Trần nhìn đám đệ tử chính đạo này, không khỏi thầm thở dài, người đều là người tốt, đáng tiếc bị chiều tới hỏng rồi, đến bây giờ vẫn còn khẩn trương, chứng tỏ bọn họ chưa có dũng khí để đối mặt với tử vong chân chính.
Có điều đại chiến sắp bắt đầu, Long Trần cũng không hy vọng gì vào họ, vả lại muốn trong trong thời gian ngắn như vậy mà đề thăng bọn họ, Long Trần tự nhận vẫn chưa phải là thần, căn bản là không làm được.
Hiện giờ phải dựa vào đệ tử của Huyền Thiên Biệt Viện là chính, có điều Long Trần có lòng tin tuyệt đối đối với những huynh đệ của mình.
Ầm!
Bỗng nhiên phía trước truyền ra tiếng nổ vang, một đám đệ tử tà đạo giống như thủy triều lao tới bên này, cho dù Long Trần luôn trấn định như núi đồng tử cũng không khỏi co rút lại.