Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 501: Toàn trường khiếp sợ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Dao vẫn đứng sau lưng Hoa Ngữ, nàng ta vốn không muốn ở đây, dù sao nơi này đều là cường giả cấp bậc trưởng lão, nàng ta ở đây cũng không thích hợp.

Nhưng Hoa Ngữ lại cứ kéo nàng ta tới, Sở Dao đành phải một mực yên lặng không lên tiếng, nhưng hiện giờ nghe thấy Tôn trưởng lão nói vậy, không khỏi biến sắc.

- Ý tứ của ngài là Long Trần nên trơ mắt nhìn phụ thân bị giết mà không đi ngăn cản sao?

Thanh âm của Sở Dao có chút run rẩy, đó là bởi vì quá tức giận mà phát ra âm rung, Sở Dao luôn dễ tính, rất ít khi phẫn nộ như vậy.

Tôn trưởng lão lắc đầu, thản nhiên nói:

- Mạng của một phàm nhân so sánh với mạng của hơn một ngàn thiên tài, bên nào nặng bên nào nhẹ, Long Trần là người chỉ huy thì nên biết rõ, hắn đây là biết rõ còn cố làm, không coi mệnh lệnh của biệt viện ra gì.

- Ngươi...

Sở Dao cảm thấy khó thở, Tôn trưởng lão này quả thực là già mồm át lẽ phải.

Đồ Phương lạnh lùng nhìn Tôn trưởng lão, không nói câu nào, khiến cho trong lòng Tôn trưởng lão không khỏi có chút sợ hãi, nhưng vẫn kiên trì nói:

- Chẳng lẽ thuộc hạ nói sai sao?

Đồ Phương cười nhạt:

- Ngươi nói không sai, Long Trần đúng là có lỗi, có điều trên chiến trường mọi thứ thay đổi trong nháy mắt, hắn thân là người chỉ huy, có quyền ra bất kỳ quyết định gì.

Đây cũng là vì sao giới thế tục có cách nói: Tướng ở bên ngoài có thể không nghe lệnh, chưởng môn lệnh cho hắn làm chỉ huy, chẳng khác nào giao đại quyền cho hắn, làm như thế nào là chuyện của hắn, không tới lượt ngươi quan tâm.

Đồ Phương nói một cách cực kỳ không khách khí, Tôn trưởng lão này quả thật đã chọc giận hắn, đây chính là không thức thời.

Chuyện hắn nhằm vào Long Trần, Đồ Phương biết rõ hơn bất kỳ ai, về phần mục đích của hắn, Đồ Phương cũng có thể đoán ra tám chín phần.

Nhưng Long Trần là thiên địa dị số, Đồ Phương không dám can thiệp quá mức, nếu Tôn trưởng lão nhằm vào là thiên tài như Đường Uyển Nhi, Diệp Tri Thu, Đồ Phương tuyệt đối sẽ lập tức xử hắn.

Hắn có chút không thể hiểu nổi đầu óc của Tôn trưởng lão này là thế nào, hắn mấy lần nhằm vào Long Trần, Lăng Vân Tử và Đồ Phương đều làm bộ như không thấy, chẳng lẽ bản thân hắn không cảm thấy kỳ quái à?

Hiện giờ đến nước này rồi không ngờ vẫn muốn hãm hại Long Trần, đây chẳng lẽ chính là đầu đất óc cứt trong truyền thuyết à?

- Thuộc hạ chỉ cảm thấy làm như vậy sẽ ảnh hưởng tới sĩ khí của biệt viện, cái gọi là thượng...

Đồ Phương trực tiếp cắt ngang lời Tôn trưởng lão, lạnh lùng nói:

- Chưởng môn nhân giao đội ngũ cho Long Trần, bất kể Long Trần hắn dẫn đội thế nào, cái chưởng môn nhân cần chỉ là một kết quả, trước khi chưa có kết quả, ngươi tốt nhất là ngậm chặt cái mồm của mình vào.

Cho dù tính tình của Đồ Phương có tốt tới mấy cũng không khỏi nộ khí trào dâng, Huyền Thiên Biệt Viện coi như là mất hết mặt mũi rồi, sao lại có trưởng lão ngu ngốc như vậy.

Thấy sắc mặt Đồ Phương xanh mét, Tôn trưởng lão ý thức được, mình không thể đụng chạm tới Long Trần được nữa rồi, liền chậm rãi lui về trong đám người.

Có điều không ai phát hiện, khi Tôn trưởng lão lui về, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn.

Lần trước sau khi Long Trần kích sát Ngô Khởi, Tôn trưởng lão liền phát hiện, chưởng môn càng lúc càng coi trọng Long Trần.

Điều này đối với hắn mà nói tuyệt đối không phải chuyện tốt, mấy lần hắn xuất thủ nhằm vào Long Trần, đã hoàn toàn đắc tội với Long Trần tới chết.

Hiện giờ thực lực của Long Trần càng lúc càng mạnh, bất kể là Thương Minh, Lăng Vân Tử hay là Đồ Phương, đều rất cưng chiều hắn.

Hiện tại hắn đã cảm thấy, khả năng mình từ trong tay Long Trần có được bí mật trên người hắn là không lớn.

Lúc này, hắn nên dừng tay, nhưng cho dù hắn dừng tay, Long Trần sẽ dừng tay sao?

Hiện tại Long Trần không động được tới hắn, nhưng với tốc độ trưởng thành khủng bố đó của Long Trần, chỉ sợ không tới ba năm sẽ trưởng thành đến Đoán Cốt cảnh.

Với tính cách sát phạt quyết đoán, có thù tất báo của Long Trần, sao có thể cho hắn đường sống? Cho nên hiện tại hắn chỉ có một ý tưởng, chính là khiến Long Trần phải chết.

Chỉ cần Long Trần chết hắn mới an tâm, trong những ngày này hắn vừa nghĩ tới phong cách hành sự của Long Trần, liền cảm thấy sợ hãi run rẩy.

Cho nên hiện tại hắn hy vọng nhất chính là Long Trần chết trên chiến trường, như vậy tất cả đều sạch sẽ, hắn cũng an tâm.

Nhưng mạng của Long Trần lại cứng như đá vậy, bị trục xuất đến Loạn Thạch Hoang Nguyên vẫn có thể nguyên vẹn trở về, hắn cảm thấy Long Trần sẽ không dễ chết bỏ qua như vậy, chỉ có thể đi một bước xem một bước, nói chung là Long Trần sẽ phải chết.

- Thông tri cho tất cả đội ngũ, sau khi tới địa điểm tập hợp, toàn bộ nghe theo chỉ huy của Long Trần, người không theo lệnh - giết!

- Vâng!

Các trưởng lão vội vàng dạ ran, đều thông qua truyền tấn phù truyền đạt tin tức cho đệ tử bên dưới.

Có điều trong lòng mọi người lại không an tâm, bọn họ cũng không biết các đệ tử dưới tay mình còn lại bao nhiêu người.

Dựa theo kinh nghiệm những năm trước, hình như đến lúc này, có thể còn lại một nửa đã là không tồi rồi.

Dẫu sao điều duy nhất đáng để ăn mừng là, tuy đệ tử chính đạo yếu nhược, có điều lại chiếm ưu thế trên nhân số, cơ hồ là gấp đôi đối phương, cho nên mỗi lần sau khi đại chiến kết thúc, thắng bại đều không rõ ràng.

Đáng tiếc bao gồm cả Đồ Phương ở bên trong, bọn họ đều không biết, đệ tử tà đạo năm nay lại nhiều hơn năm trước nhiều.

- Cường giả tà đạo xuất hiện rồi.

Có người phát ra một tiếng kinh hô, trên một ngọn núi ngoài mấy trăm dặm đối diện, xuất hiện rất nhiều bóng người.

Trên những bóng người đó mang theo khí tức hung lệ, giống như ác quỷ từ trong địa ngục đi ra, khiến người ta không rét mà run.

Những người đó đều là trưởng lão tà đạo, trên nhân số cũng không chênh lệch lắm với bên chính đạo, cầm đầu là một lão giả mặc trường bào màu đen.

Lão giả đó rất cao, chừng hơn chín thước, có điều là gầy tới chỉ còn da bọc xương, giống như một khô lâu hình người.

Nếu nói hắn có chỗ nào khác biệt với khô lâu, đó chính là hắn có thêm một lớp da mà thôi, toàn thân cơ hồ không có một tia huyết nhục.

Nhưng khí tức trên người hắn lại cực kỳ khủng bố, cho dù cách rất xa, bị hắn nhìn một cái, cũng sẽ cảm giác linh hồn đau đớn.

- Đồ Phương, không ngờ ngươi vẫn chưa chết à, khà khà, tốt lắm, tốt lắm!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)