Nơi này là nơi tụ tập của cường giả chính đạo, phía trước có hơn ba trăm trưởng lão Đoán Cốt cảnh, Đồ Phương không ngờ cũng ở trong đó.
Mà các Chấp Pháp Giả do Vạn sư huynh cầm đầu thì cùng các đệ tử cấp sư huynh của thế lực khác đứng phía sau các vị trưởng lão, bày trận thế chờ quân địch.
Những cường giả cấp trưởng lão đều nhìn chằm chằm một khối ngọc bài trong tay, bên trên hiện lên văn lộ mờ mờ, trên văn lộ có những điểm sáng đang chậm rãi di động.
- Không biết, đệ tử bên biệt viện thế nào rồi, có bao nhiêu đệ tử đã vẫn lạc.
Một trưởng lão biệt viện nhìn ngọc bài trong tay Đồ Phương, không khỏi cảm khái nói.
Lần này chính tà chi chiến bùng nổ quá đột nhiên, dựa theo chu kỳ trước kia cho thấy, ít nhất cũng phải là mấy năm sau mới phát sinh.
Nhưng bùng nổ lần này không ngờ không có dấu hiệu báo trước, hoàn toàn là đánh cho bọn họ trở tay không kịp.
Mà là tông môn lớn nhất của một khu vực, Huyền Thiên Biệt Viện phải thủ hộ khu vực nguy hiểm nhất, như vậy sau khi liên tục đại chiến, đệ tử biệt viện tử thương tuyệt đối không ít.
Đáng tiếc truyền tấn phù của bọn họ đều là đơn hướng, chỉ có thể thông tri một số tình huống đơn giản, lại không biết tình huống bên đó, đồng thời chỉ có thể xác định đại khái vị trí của bọn họ.
Hiện giờ điểm sáng đang di động, chứng tỏ đệ tử biệt viện đang xuất phát tới mục đích, hơn nữa đệ tử tông môn khác cũng vậy.
Có điều có mấy cường giả cấp trưởng lão của tiểu tông môn, sắc mặt lại có chút khó coi, bởi vì những điểm sáng trên tay bọn họ không di động, vậy chứng tỏ đệ tử của thế lực này đã toàn quân bị diệt.
Tuy đại bộ phận đường mà đệ tử tà đạo phải đi qua đều do Huyền Thiên Biệt Viện nhận thầu, nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ đệ tử tà đạo đến nơi khác.
- Đồ Phương trưởng lão, đệ tử Long Trần của quý viện lén chạy tới biên cảnh chỗ Huyết La Tông ta đóng giữ, trảm sát đệ tử của Huyết La Tông ta, còn sát hại bốn vị trưởng lão, xin Đồ Phương trưởng lão chủ trì công đạo cho Huyết La Tông ta.
Một lão giả râu dài,dẫn theo một đám đệ tử chạy tới bên này, vẻ mặt tức giận này.
Người này không phải ai khác, chính là phó tông chủ của Huyết La Tông, nghe thủ hạ nói, tứ đại trưởng lão của tông môn mình bị người ta trảm sát, không khỏi vừa sợ vừa giận, muốn tới đòi công đạo.
Tuy Huyết La Tông là tiểu tông môn, nhưng đều là liên minh chính đạo, cục tức này phải phát ra, nếu không sau này làm sao có thể sống yên.
Đồ Phương thản nhiên nhìn vị phó tông chủ của Huyết La Tông kia một cái, nói:
- Xem ra các hạ là chưa nghe chi tiết đã một đường chạy tới đây phải không?
Phó tông chủ của Huyết La Tông sửng sốt, quả thật là như vậy, hắn vừa nghe thấy tứ đại trưởng lão của tông môn bị kích sát, liền trực tiếp chạy tới, chi tiết cụ thể thì hắn không rõ.
Có điều dựa theo dự đoán của hắn, tuyệt đối không phải Long Trần xuất thủ, hắn cho rằng Long Trần ở Huyền Thiên Biệt Viện được vị trưởng giả nào đó cưng chiều, là vị trưởng giả đó âm thầm xuất thủ, kích sát tứ đại trưởng lão, hắn không tin một đệ tử mới lại có thực lực như vậy.
Đồ Phương lạnh lùng nói:
- Ngươi cứ hỏi cho rõ đi đã, ngươi không thấy đệ tử phía sau ngươi đang muốn nói lại thôi à?
Phó tông chủ của Huyết La Tông nhìn lại, chỉ thấy một đệ tử đang nháy mắt ra hiệu cho hắn.
- Nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, việc gì phải ấp a ấp úng thế?
Phó tông chủ của Huyết La Tông không khỏi giận dữ.
Tên đệ tử đó lập tức toát mồ hôi, ta vừa nói một câu, ngài đã một đường chạy tới, căn bản không cho ta cơ hội mà.
Nhưng nếu hiện tại hắn nói ra, ở trước mặt nhiều người như vậy, lại không dám nói, nếu nói tứ đại trưởng lão hợp mưu hãm hại cha con Long Trần, kết quả bị người ta kích sát, hắn tin, phó tông chủ tuyệt đối sẽ một chưởng đập chết hắn, cho nên hắn một câu cũng không dám nói.
- Diêu Khải Tường, hay là thôi đi, Huyết La Tông các ngươi là đức hạnh gì, tự ngươi không rõ à?
Không bắt được Long Trần để báo thù, lại muốn mượn đao giết người, vì giết phụ thân của Long Trần, không ngờ không tiếc khiến cả tòa thành bị tà đạo tàn sát.
Ta thực sự bực lắm, thuỷ tổ của các ngươi có phải là tà đạo không, đệ tử tà đạo chỉ là ngoan độc, nhưng tuyệt đối không âm độc như các ngươi.
Một cường giả cấp trưởng lão lạnh lùng nói, hiển nhiên từng có thù với Huyết La Tông.
- Đánh rắm, ngươi dám nói xấu Huyết La Tông ta à.
Phó tông chủ của Huyết La Tông giận dữ, chỉ vào người đó mà mắng.
- Sặc, đừng có giả vờ, đừng nói với ta là ngươi không biết gì về chuyện này nhé, giả vờ cái gì, ta nhổ vào!
Trưởng lão đó hiển nhiên không sợ hắn, hung hăng phun ra một ngụm nước miếng.
Sắc mặt phó tông chủ của Huyết La Tông trầm xuống, vừa muốn lên tiếng, Hoa Ngữ bỗng nhiên lạnh lùng nói:
- Ta có thể làm chứng, đám cặn bã đó của Huyết La Tông các ngươi có chết cũng chưa hết tội!
Hoa Ngữ vừa lên tiếng, lập tức khiến phó tông chủ của Huyết La Tông biến sắc, hắn không dám tranh luận với Hoa Ngữ, Hoa Ngữ chính là đại biểu cho Thiên Mộc Cung.
Tuy đệ tử của Thiên Mộc Cung ít, nhưng thực lực của bọn họ lại không hề kém Huyền Thiên Biệt Viện, Huyết La Tông hắn chỉ có nước ngước nhìn.
Hoa Ngữ đã nói tới nước này, hắn cũng không dám nói gì, hơn nữa, chuyện này hắn vừa rồi nhìn ánh mắt của mọi người, cũng đoán được mấy phần, chỉ là kiên trì không thừa nhận mà thôi.
Khi Mọi người ở đây đang trầm mặc, Tôn trưởng lão trong biệt viện vẫn không nói gì bỗng nhiên đứng ra nói:
- Bất kể có nói như thế nào, Long Trần cũng đã trong chính tà đại chiến tự tiền rời khỏi cương vị công tác, không để ý tới sinh tử của hơn một ngàn đệ tử, đây chính là tử tội!