Người đó vừa dứt lời, tay phải buông nhẹ, một đạo quang tiễn màu vàng phá tan hư không, giống như một đạo lưu tinh bắn thẳng tới các đệ tử tà đạo.
Khi quang tiễn rời dây, vẫn chỉ to bằng mũi tên bình thường, nhưng theo phi hành về phía trước, cấp tốc biến ảo, càng lúc càng lớn, khí cơ càng lúc càng khủng bố, không ngờ khiến thiên địa chấn động.
Khi mũi tên bay đến cách trước mặt những đệ tử tà đạo đó mấy chục dặm, đã tăng tới khoảng mười trượng, ầm ầm vỡ ra.
Ầm!
Thiên địa rung chuyển, tiếng nổ vang trời, lực lượng khủng bố thổi quét bốn phương tám hướng, như tàu xuống biển, đại địa bị cào ra một khe rãnh sâu không thấy đáy.
Trên đường đi phàm là người bị quang tiễn bắn trúng, toàn bộ vỡ thành bột mịn, mưa máu đầy trời, hơn một ngàn đệ tử tà đạo không ngờ bị một tên bắn chết hơn nửa.
Mà những đệ tử may mắn tránh được một mạng cũng không tốt hơn là bao, bị dư ba của quãng tiến hất bay, máu tươi phun ra, chật vật lăn về phía sau.
Uy thế của một tên kinh thiên động địa, khiến cho người ta kinh hãi là, trên một tên đó mang theo ý chí ngập trời, khiến tứ phương thần phục.
- Khủng bố quá.
Đám người Tống Minh Viễn trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, không khỏi lắp bắp nói, một tên này quả thực rất khiếp người.
Phải biết rằng những đệ tử tà đạo vừa rồi có chừng hơn một ngàn người, không ít hơn đệ tử bên Huyền Thiên Biệt Viện là bao nhiêu.
Chỉ đệ tử cấp hạch tâm đã có hơn tám người, một kích vừa rồi không ngờ bao phủ tất cả những đệ tử cấp hạch tâm đó vào bên trong, quả thực là quỷ thần chi kỹ.
Tám cường giả cấp hạch tâm không ngờ chỉ có một người nhìn tình thế nhanh, dựa vào một chiếc thuẫn hình thù kỳ quái chặn được một kích đó, có điều một kích đó qua đi, thuẫn của hắn cũng vỡ tan.
Đệ tử hạch tâm khác không ngờ toàn bộ đều bị kích sát, đệ tử bình thường cũng chỉ có hơn bốn trăm người bởi vì không bị mũi tên bao phủ mà giữ được tính mạng, có điều vẫn có một nửa trọng thương.
Trong lòng Long Trần cũng chấn động mãnh liệt.
Không phải hắn khiếp sợ uy lực của một tên của người đó, mà là khiếp sợ ý chí một tên đó mang theo, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy công kích mang theo ý chí lực.
Trong người ở đây, chỉ có Long Trần có thể cảm ứng được, bởi vì công kích của Long Trần cũng mang theo ý chí, có điều ý chí của hai người không hoàn toàn nhất trí.
Có điều có một điểm giống nhau, trong ý chí đó mang theo một loại tín niệm vô địch, ở trước mặt loại ý chí này, cái gọi là lòng tin của kẻ địch sẽ giống như bọt biển, không chịu nổi một kích.
Đám đệ tử hạch tâm chính bởi vì bị loại ý chí này áp bức, ở trước mặt cỗ ý chí cường đại đó, bọn họ cảm thấy nhỏ bé và tuyệt vọng, không thể phát ra nổi phản ứng hữu hiệu.
Tuy loại ý chí này chỉ có thể áp bức bọn họ trong nháy mắt, nhưng nháy mắt này đã có thể quyết định kết cục rồi, kết quả chính là rung động như vậy đó.
- Trốn thôi.
Trong đệ tử tà đạo, không biết ai phát ra tiếng hét, ai nấy đều chạy trốn thục mạng.
- Không thể để họ chạy được, chúng ta phải cản họ lại.
Mọi người thấy đệ tử tà đạo tan tác, đây là một cơ hội tốt để đánh rắn giập đầu, muốn xuất thủ.
- Không cần.
Long Trần lắc đầu, ngăn cản mọi người.
Long Trần vừa dứt lời, chỉ thấy nam tử trên cửa thành, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh, trường cung chậm rãi giơ lên, tay phải đặt lên trên dây cung, ra sức kéo một cái.
Lúc này Long Trần hết sức chăm chú nhìn chằm chằm động tác của người đó, cuối cùng cũng cảm ứng được, trong nháy mắt người đó kéo cung, trên cánh cung có vô số phù văn nhỏ hơi sáng lên.
Đột nhiên năng lượng trong thiên địa bị hắn hút lấy, hình thành một mũi tên trên trường cung.
- Không ngờ có thể hút thiên địa năng lượng, vũ khí cường đại quá!
Trong lòng Long Trần không khỏi cả kinh, vũ khí như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới.
- Thiên Nhận Tiễn.
Nam tử đó quát khẽ một tiếng, đột nhiên tay phải thả ra, một mũi tên bay ra, mũi tên bay đến trên đường, nháy mắt liền giải thể, hóa thành ngàn đạo quang mang, bay thẳng tới những đệ tử đó.
Phập phập phập phập.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, thân thể của đệ tử tà đạo đều bị quang mang đánh trúng, trực tiếp nổ tung.
Chỉ có tên đệ tử hạch tâm lúc trước dựa vào tu vi cường đại, trường kiếm múa ra kiếm ảnh đầy trời, chém xuống mấy chục đạo quang tiễn mới giữ được mạng.
Có điều hai lần liên tục trúng đòn nặng, khiến thân thể hắn lảo đảo, vừa rồi ngăn cản một kích đó lại khiến hắn miệng phun máu tươi.
Đáng sợ nhất là, liên tục công kích hai lần, khiến tâm trí của hắn bị tước đoạt, đã sợ tới vỡ gan vỡ mật, không còn ý chí nghênh chiến, chỉ muốn chạy trốn.
Hơn một ngàn đệ tử tà đạo, chỉ trong mấy hơi thở, cuối cùng không ngờ chỉ còn lại một đệ tử cấp hạch tâm trọng thương bỏ mạng thục mạng, thật sự khiến người ta rung động.
Nhìn tên đệ tử hạch tâm kia chạy trốn, người đó mỉm cười, một ngón tay lại búng lên dây cung.
Băng.
Một tiếng vang nhỏ phát ra, không biết vì sao, sau khi dây cung có động tĩnh này, trong lòng mọi người không khỏi chấn động mãnh liệt.
Xa xa, đệ tử hạch tâm tà đạo đang chạy như điên đột nhiên cả người căng cứng, lập tức dừng lại bất động.
Phập.
Đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, trong máu tươi xen lẫn vô số mảnh vụn nội tạng, sau khi phun ra một ngụm máu tươi, rầm một tiếng ngã xuống đất, trong hai mắt toàn là vẻ sợ hãi.
- Chim sợ cành cong.
Trong lòng đệ tử Huyền Thiên Biệt Viện đều hiện ra một cách diễn đạt này, tình cảnh trước mắt giống hệt điển cố đó.
Long Trần hít sâu một hơi, người này quả thực là cao thâm mạc trắc, không chỉ chiến lực vô cùng cường đại, ngay cả tâm trí cũng cũng cực kỳ thâm trầm.