Phong cách chiến đấu của Đường Uyển Nhi không ngờ vẫn là lộ số khi cướp cờ ở biệt viện, với sự cường đại của nàng ta, không ngờ lại có hiện tượng nguy hiệm dưới công kích của tên đệ tử hạch tâm tà đạo kia, khiến Long Trần tức tới đau gan, những lời lúc trước nói với nàng ta đúng là vô ích.
Nhớ tới lời dặn dò của lúc trước Long Trần, trên mặt không khỏi nóng lên, không dám bảo lưu nữa, đột nhiên khí thế trên người toàn bộ bùng nổ, phong nhận trong tay cấp tốc công kích, toàn lực giết chóc.
Bên Diệp Tri Thu thì tốt hơn Đường Uyển Nhi nhiều, Diệp Tri Thu băng nhận bay múa, hàn khí bức người, bức cho tên đệ tử hạch tâm tà đạo kia phải liên tục bại lui, không mất bao lâu nữa là có thể kích sát hắn.
Mà bên Cốc Dương, toàn thân phù văn hiện ra, gầm gừ liên tục, song quyền bay múa, đã đánh cho tên đệ tử hạch tâm tà đạo liên tục hộc máu, không thể không nói Cốc Dương cực kỳ cường đại.
Lôi Thiên Thương thì ở bên cạnh không ngừng kích sát những đệ tử tà đạo bình thường, đồng thời cũng chú ý tới bên Cốc Dương.
Vù vù.
Có hơn mười đệ tử tà đạo cuối cùng không chống đỡ được, dưới sự tàn sát như lang như hổ của đệ tử biệt viện, sợ vỡ gan vỡ mật, bắt đầu cắm đầu chạy, không ngờ bắt đầu lựa chọn chạy trốn.
Đây căn bản không phải là chiến đấu, đây quả thực chính là đồ sát, khi bọn họ đồ sát người khác, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày lại gặp phải đối đãi như vậy.
- Muốn chạy à? Có thể sao?
Khóe miệng Long Trần hiện lên một nụ cười lạnh!
- Vù vù vù.
Mấy chục mũi tên dày đặc bắn ra, cơ hồ vừa nghe thấy thanh âm, mười mấy đệ tử tà đạo ở xa xa đều hét thảm, bị mũi tên đâm thủng người.
Mọi người kinh hãi, chỉ thấy một nam tử đầu vai khiêng một vật hình ống cực lớn, dài đến một trượng, đường kính một thước, bên trên có chi chít lỗ, hiển nhiên những mũi tên đó chính là từ trong lỗ nhỏ này bắn ra.
- Khà khà, lão đại, Quách Nhiên ta cuối cùng cũng nở mày nở mặt rồi!
Quách Nhiên hưng phấn kêu lên.
Lần trước khi Long Trần bị đưa tới nơi trục xuất, đã nhắc nhở Quách Nhiên, thiên phú của hắn bình thường, cần nghĩ biện pháp dùng đường tắt để bản thân trở nên mạnh mẽ.
Sau khi Quách Nhiên trở về đâu đầu suy nghĩ, lại phát hiện mình thật sự chẳng có chỗ nào giỏi, thiên phú bình thường, Linh hồn chi lực cũng kém, tổ tiên cũng chưa xuất hiện đại nhân vật tài giỏi, không có tổ huyết gia trì.
Có điều có một ngày, hắn ở Huyền Thiên Các nhìn thấy một quyển sách giới thiệu về thuật cơ quan, lập tức mắt sáng lên.
Hắn thích nhất chính là những thứ cổ quái này, lúc ấy lĩnh một bộ phận tích phân ở chỗ Đường Uyển Nhi, mua bản bí kỹ đó.
Có câu nói rất hay, đó là ai có đạo nấy, Quách Nhiên nhìn thấy giới thiệu xảo diệu trong thuật cơ quan, lập tức trở nên si mê, mỗi ngày đều ở trong động nghiên cứu.
Sau khi Long Trần trở về, hắn lén thể hiện một chút thành quả lao động của mình với Long Trần, chính là liên phát Phá Quân Nỗ trên vai hắn.
Phá Quân Nỗ bình thường căn bản không có uy lực cường đại như vậy, nhưng Quách Nhiên đã cải tiến lò xò bên trong, so với Phá Quân Nỗ bình thường thì cường đại hơn gấp mười lần.
Khiến Long Trần giật mình là, tiểu tử này vô cùng sáng tạo, không ngờ cũng cải tiến cả mũi tên.
Đầu mũi tên được hắn trang bị Âm Dương Lưu Huỳnh Thạch (đá lưu huỳnh âm dương), hai khối lưu huỳnh thạch một âm một dương, chỉ có to bằng đầu ngón tay.
Khi gặp phải lực cản, hai khối lưu huỳnh thạch một âm một dương sẽ va vào nhau, phát sinh nổ tung.
Lưu huỳnh thạch nhỏ như vậy mà nổ, phạm vi cơ bản sẽ không vượt quá ba thước, uy lực cũng không lớn, ngay cả người tu hành Tụ Khí cảnh bình thường cũng không nổ chết được.
Có điều mũi tên khi gặp phải lực cản đều là lúc bị bắn trúng, khi lưu huỳnh thạch phát nổ bên trong thân thể, cho dù là cường giả Dịch Cân cảnh cũng lập tức mất mạng.
Cho nên mười mấy đệ tử tà đạo đó cứ như vậy hi lý hồ đồ bị miểu sát, khiến người ta khiếp sợ không thôi.
Long Trần mỉm cười, tiểu tử này quả thật có tài, đáng để cổ vũ:
- Nở mày nở mặt? Đáng tiếc mặt của ngươi không lớn như vậy, đều bị ống tên của ngươi che mất rồi!
Quách Nhiên cười ha ha, cũng chẳng bận tâm, bỗng nhiên lại thấy có người chạy trốn, vội vàng giơ ống tên lên.
Phập phập phập.
Lại một trận nổ vang, lại có bảy tám đệ tử tà đạo bị kích sát, bị nổ tới huyết nhục mơ hồ.
Những mũi tên không bắn trúng, sau khi chạm tới mặt đất, cũng phát ra một trận nổ vang, khói bụi bay lên.
- Có chút lãng phí.
Long Trần lắc đầu nói.
Một lần bắn ra bốn năm mươi mũi tên, trừ bắn trúng ra thì những mũi tên khác toàn bộ đều phế bỏ.
- Khà khà, không sao, ta đã chuẩn bị đủ tài liệu rồi, tùy thời đều có thể chế tạo, hiện giờ chỉ là thí nghiệm bước đầu mà thôi.
Sau này ta còn có thể cải tiến, ta muốn trở thành một tông sư cơ quan tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.
Quách Nhiên ngạo nghễ nói.
Hôm nay chỉ là một lần thí nghiệm của hắn mà thôi, điều này khiến hắn được nếm thử quả ngọt, cho dù tu vi không đủ thì sao?
Trừ những đệ tử hạch tâm ra, có mấy người có thể làm được như hắn, một kích miểu sát mười mấy đệ tử tà đạo?
Huống hồ hắn còn có rất nhiều ý tưởng chưa thực nghiệm, lần này thành công, khiến hắn tràn đầy lòng tin, nhìn thấy một con đường rộng lớn thênh thang.
- Lăng Phong Vạn Đạo.
Đột nhiên một tiếng quát yêu kiều truyền đến, trong thiên không, vô số phong nhận thổi quét, cắt qua không gian.
Phập.
Một tiếng hự truyền đến, hoa máu bắn ra.