Long Trần rút thanh thanh đại đao khủng bố đó ra, khiến mọi người đắm chìm trong kinh hãi, lúc này Long Trần giống như một vị thiên thần, tỏa ra khí thế ngập trời.
Keng keng.
Một trận tiếng chuông dày đặc vang lên, khiến Thương Minh vốn đang muốn nói gì đó bỗng nhiên biến sắc:
- Xảy ra chuyện rồi, mọi người mau tới Huyền Thiên Quảng Trường tập hợp.
Thương Minh nói xong, thân hình khẽ động, biến mất trước mặt mọi người, khiến mọi người cả kinh.
Bọn họ tới biệt viện, mỗi lần nghe thấy tiếng chuông, đều chỉ là gõ một lần, mà lần này không ngờ lại liên tục chín lần.
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tiếng chuông dày đặc như vậy, nhất định đại biểu cho cho đại sự đã phát sinh.
- Đây là tín hiệu tập hợp khẩn cấp, mọi người mau đi thôi.
Long Trần vác đại đao lên vai, chạy ra vài bước liền cảm thấy không đúng, gạch đá dưới chân đều vỡ nát.
Lúc này mới nhớ ra, trọng lượng của đại đao trên vai mình rất khủng bố, mình không thể chống được, toàn bộ đều tập trung đến dưới chân.
Tuy không biết cây đại đao này nặng bao nhiêu, có điều hắn cảm thấy, tuyệt đối không nhẹ hơn lang nha bổng của A Man là bao.
Nếu không phải triệu hồi ra thần hoàn, căn bản không thể cầm được, cho dù triệu hồi ra thần hoàn, cũng chỉ là sử dụng một cách miễn cưỡng mà thôi.
Nếu muốn sử dụng thực sự, nhất định phải triệu hồi ra Phong Phủ Chiến Thân mới được, cây đại đao này quá khủng bố.
Lúc này không có thời gian để suy xét tới đại đao, trực tiếp thu vào không gian giới chỉ, dẫn mọi người tới thẳng Huyền Thiên Quảng Trường.
Khi đám người Long Trần tới Huyền Thiên Quảng Trường, cả người giật thót, hơn ba mươi vị trưởng lão, hơn trăm Chấp Pháp Giả, hơn hai ngàn đệ tử của biệt viện đều tập hợp toàn bộ lại với nhau.
Lăng Vân Tử, Thương Minh, Đồ Phương cũng dùng sắc mặt nghiêm túc đứng ở phía trước, nhìn mọi người.
Thấy mọi người đã tới đủ, Lăng Vân Tử mở miệng nói:
- Nói với các ngươi một tin tức, lần này các ngươi không cần xâm nhập địa giới tà đạo để thí luyện nữa rồi.
Nghe thấy Lăng Vân Tử nói vậy, tất cả mọi người đều xôn xao, có không ít người trên mặt lộ ra thần sắc thất vọng.
Hai tháng này liều mạng tu hành, đại đa số đệ tử đều tấn thăng Dịch Cân nhất trọng thiên, mà đệ tử của Thiên Địa Minh hơn nửa đều tiến vào nhị trọng thiên.
Bọn họ điên cuồng đề thăng thực lực như vậy, chính là để toàn lực trảm sát đệ tử tà đạo trong Tà Ma Thí Luyện, tôi luyện ý chí của mình, khiến mình trở thành một cường giả chân chính.
Ngoài ra phần thưởng của thí luyện thật sự rất mê người, tùy tiện chém đầu của mấy cao thủ tà đạo, tích phân đổi được có thể mua rất nhiều tài nguyên trong biệt viện, đây là cách nhanh nhất để trở thành cường giả.
Khổ cực chuẩn bị hơn hai tháng, bỗng nhiên lại nói với mọi người, thí luyện này không cần đi nữa, là ai thì cũng không thể chấp nhận được.
Nhìn thấy sắc mặt thất vọng của mọi người, thậm chí là có một số vẻ mặt căm tức, Lăng Vân Tử mỉm cười, đệ tử lần này so với khóa trước thì có cốt khí hơn nhiều.
Đệ tử trước kia nếu nghe thấy tin tức này, đại đa số đều sẽ thầm thở phào một hơi, chứ tuyệt đối không phải là thất vọng.
- Ta không hề nói là hủy bỏ thí luyện, ngược lại lần thí luyện này còn được diễn ra trước, bởi vì tà đạo đã khởi xướng trùng kích đối với chính đạo chúng ta.
Đệ tử tà đạo đã tiến vào địa giới chính đạo, bắt đầu toàn diện mở ra giết chóc về phía chúng ta.
Hiện tại tất cả đệ tử chính đạo đang toàn tốc tập kết, bởi vì sau khi tà đạo xâm nhập, sẽ tàn sát bách tính vô tội hàng loạt.
Cho nên thời gian chính là sinh mệnh, các ngươi không có thời gian để chỉnh đốn lại cảm xúc đâu, lát nữa các ngươi sẽ xuất phát ngay.
Mọi người không khỏi cả kinh, thế này cũng quá gấy rồi, bọn họ vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, không khỏi có chút quá đột ngột.
- Thân là người tu hành, mỗi thời mỗi khắc đều phải chuẩn bị chiến đấu, chẳng lẽ khi kẻ địch giết tới sẽ chào hỏi các ngươi, đợi các ngươi làm nóng người, chuẩn bị sẵn sàng xong mới giết à? Ngu xuẩn!
Đồ Phương nhìn những đệ tử vẫn có chút ngỡ ngàng, không khỏi phẫn nộ quát.
- Hành động lần này không chỉ có Huyền Thiên Biệt Viện chúng ta, còn có đệ tử của tông môn khác, ai nấy tự phụ trách khu vực của mình.
Nhưng chiến trường sẽ thay đổi trong nháy mắt, không thể câu nệ, các ngươi phải tương trợ nhau, không được để xảy ra nội chiến.
Mà tổng chỉ huy hành động lần này chính là Long Trần, các đệ tử, đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Lăng Vân Tử nói.
Long Trần giật mình, sao tự dưng mình lại thành chỉ huy, ta muốn tự kiếm tích phân, chỉ huy mọi người thì ta còn kiếm cái rắm à?
Thấy Long Trần muốn lên tiếng, Lăng Vân Tử nghiêm túc nói:
- Người giỏi thì nhiều trách nhiệm, Long Trần, ngươi thân là đệ tử của biệt viện, phân ưu cho biệt viện là nghĩa vụ của ngươi.
Cái mũ này chụp xuống, Long Trần lập tức á khẩu không nói được gì, nhìn Đồ Phương, thấy Đồ Phương đang mỉm cười nhìn mình.
- Long Trần, yên tâm đi, chỉ cần lần này ngươi có biểu hiện xuất sắc, biệt viện tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, sẽ cho ngươi một danh ngạch đệ tử hạch tâm.
Đồ Phương cười nói.
Long Trần không khỏi bĩu môi, đệ tử hạch tâm thì có gì đặc biệt hơn người đâu, không phải là có thể ở nhà to, tiền lương cao hơn một chút à?
Tuy hiện tại hắn không có phúc lợi cao như vậy, nhưng cũng có thể ở nhà to, mỗi ngày ăn thức ăn Thanh Ngọc làm.
Nếu thành đệ tử hạch tâm, chẳng phải hắn sẽ phải chuyển đi sao? Long Trần cảm thấy biệt viện rất keo kiệt, nhưng lời nói của Lăng Vân Tử hiên ngang lẫm liệt, hắn lại không có cách nào phản bác.
Giống như nhìn thấu tâm tư của Long Trần, Đồ Phương nói:
- Long Trần, ngươi ngàn vạn lần đừng xem thường thân phận đệ tử hạch tâm này.
Nếu là trước đây, đệ tử hạch tâm quả thật không có gì, nhưng rất nhanh Cửu Lê Bí Cảnh sẽ mở ra, nghe nói đó chính là không gian lưu lại từ thời đại viễn cổ. Bên trong truyền thừa vô số bảo vật, rất có khả năng sẽ có được cơ duyên nghịch thiên, sẽ khiến sự tu hành của ngươi một bước lên mây.
- Cửu Lê Bí Cảnh?
Long Trần giật mình, không biết vì sao, vừa nghe thấy mấy chữ xa lạ này, tim hắn bắt đầu đập thình thịch.
Phong Phủ Tinh Dưới chân không ngờ không chịu sự khống chế của mình mà bắt đầu vận chuyển điên cuồng, điều này khiến Long Trần có chút kinh nghi bất định.