Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 462: Ngưng huyết thập tam trọng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Cả biệt viện to lớn như vậy, cơ hồ trừ một số người trực ban ra, trên cơ bản không nhìn thấy người đi qua đi lại, chắc toàn bộ đều đang bế quan tu luyện.

Khi Long Trần đi tới Thiên Địa Hội, cũng là như vậy, tất cả mọi người trốn trong động phủ tu hành, Linh Thạch Trận mở ra toàn bộ, điên cuồng đề thăng tu vi.

Tuy đề thăng tu vi như vậy không phải là chuyện tốt, sẽ khiến căn cơ lỏng lẻo, có điều sắp diễn ra Tà Ma Thí Luyện rồi.

Trong hoàn cảnh sinh tử một đường đó, sẽ khiến căn cơ của bọn họ củng cố hơn, cho nên lúc này, đề thăng rất nhanh cũng không phải vấn đề gì, quan trọng nhất là có thêm một phần thực lực, sẽ có thêm một phần cơ hội báo danh.

Đây là mệnh lệnh của biệt viện, nếu ai dám không tham gia, trực tiếp sẽ bị đuổi ra khỏi biệt viện, nơi này đều là người tu hành, nếu bởi vì sợ chết mà không dám tham gia, vậy thì tu hành cũng mất đi ý nghĩa.

Khi Long Trần về động phủ, Đường Uyển Nhi đang tu luyện chậm rãi mở mắt.

Khiến Long Trần khiếp sợ là, khí tức trên người Đường Uyển Nhi cực kỳ cường đại, đang điên cuồng khuếch trương ra ngoài.

Nhìn thấy Long Trần trở về, trong hai mắt Đường Uyển Nhi toàn là vẻ vui mừng, có điều lại lập tức phụng phịu nói:

- Ngươi chạy đi đâu thế? Đi một cái là hơn một tháng, còn tưởng rằng ngươi chạy trốn rồi.

Long Trần cười ha ha nói:

- Ta chạy thật mà, kết quả chạy được nửa đường thì lại cảm thấy luyến tiếc nữ thần đại nhân, cho nên ta lại quay về.

- Biết là lại lải nhải mà.

Đường Uyển Nhi lườm Long Trần một cái, bỗng nhiên Đường Uyển Nhi có chút kinh nghi bất định nhìn Long Trần:

- Tu vi của sao lại kỳ quái như vậy, cảm giác là Ngưng Huyết đỉnh phong, nhưng lại có chút không giống, vì sao ở trước mặt ngươi, ta không ngờ có áp lực lớn như vậy, cảm thấy tim đập thình thịch?

Long Trần nhẹ nhàng hất tóc, bày ra một tư thế cực kỳ phong cách, vẻ mặt buồn rầu nói:

- Ngươi cũng biết mà, ta là một người rất khiêm tốn, tận lực khiến bản thân đừng quá nổi bật, nhưng thực sự là rất khó. Theo tu vi ngày càng cao, mị lực cá nhân cũng bắt đầu ngày càng tăng, giống như mặt trời mọc đằng đông, quang mang vạn trượng, phàm là nữ tử bình thường, nhìn thấy ta thì tim đều đập.

Lúc ban đầu Đường Uyển Nhi còn nghe một cách nghiêm túc, có điều nghe tới một nửa, trên mặt toàn là vẻ khinh thường:

- Nữ tử bình thường thấy ai mà tim không đập chứ, không đập thì chết à!

Nếu không muốn nói thì thôi, đừng có bốc phét linh tinh, như vậy không tốt đâu, hiện tại ngươi là nhân vật linh hồn của Thiên Địa Hội, ngươi phải chú ý hình tượng.

Đường Uyển Nhi nghiêm túc nói.

- Sao lại biến thành ta, ngươi mới là tổng biều cầm, à nhầm, ngươi mới là hội trưởng, ngươi trốn tránh trách nhiệm như vậy là không tốt đâu.

Long Trần lắc đầu nói.

Hắn không muốn được vạn người chú ý như vậy, trách nhiệm càng lớn thì áp lực cũng càng lớn, sẽ không thể phóng tay phóng chân, hắn thích tự do tự tại, vô câu vô thúc.

- Long Trần, người ta nói chuyện tử tế với ngươi mà, ngươi đứng đắn một chút có được không.

Đường Uyển Nhi có chút tức giận, cũng có chút ủy khuất, mắt hơi đỏ lên.

Long Trần sửng sốt, vội vàng nói:

- Được được, ta sẽ giả vờ đứng đắn, ngươi cứ nói đi.

Đường Uyển Nhi thiếu chút nữa thì bật cười, tên này vĩnh viễn không nghiêm chỉnh được, tận lực khiến ngữ khí của mình bình tĩnh một chút, Đường Uyển Nhi chậm rãi nói:

- Long Trần, kỳ thật ta không muốn làm hội trưởng gì cả, chỉ có điều là chịu áp lực của gia tộc, không có cách nào khác.

Thiên Địa Hội có thể có hôm nay, trên cơ bản toàn là công lao của ngươi, tuy bọn họ đều vô cùng tôn kính ta, nhưng ta biết, Long Trần ngươi mới là thần tượng và trụ cột tinh thần trong lòng bọn họ.

Từ trong ánh mắt của bọn họ, ta nhìn thấy loại cuồng nhiệt này, bọn họ thậm chí nguyện ý hy sinh sinh mệnh quý giá của mình vì ngươi!

Long Trần, vì mọi người, cũng vì ta, ta hy vọng ngươi có thể sẽ giúp ta gánh trọng trách lần này được không? Ta không muốn các huynh đệ tỷ muội bởi vì sai lầm của ta mà chết trong tay tà đồ.

Đường Uyển Nhi kéo Long Trần, thanh âm gần như là cầu xin, nàng ta biết trên đời này không ai có năng lực lãnh đạo hơn Long Trần.

Chỉ cần hắn chịu dẫn dắt mọi người, tuyệt đối sẽ có thể giảm bớt thương vong đến mức thấp nhất, nàng ta tin trong mọi người chỉ có Long Trần là năng lực này.

Nhưng Long Trần lại cả ngày cà lơ phất phơ, ngươi vĩnh viễn không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, điều này khiến Đường Uyển Nhi không an tâm, vì an nguy của mọi người, nàng ta phải nói rõ với Long Trần, cho dù là thoái vị nhượng hiền, nàng ta cũng không bận tâm.

Trên mặt Long Trần hiện lên một nụ cười khổ, thở dài nói:

- Tuy biết rõ có một số thứ chính là một lồng giam, nhưng bản thân lại vẫn sẽ ngốc nghếch chui vào.

Chui vào thì là thằng ngốc, nhưng không chui vào thì lại ngay cả thằng ngốc cũng không bằng, được rồi ta lựa chọn làm thằng ngốc một lần.

Ý tứ của Long Trần là rất rõ ràng, đây là một gánh nặng tình cảm, gánh lên người rồi sẽ rất khó bỏ xuống, nhưng nếu không gánh, vậy chính là sẽ trở thành một tên rác rưởi, có đôi khi ngu ngốc lại là một lựa chọn không tồi.

- Long Trần, cám ơn ngươi.

Đường Uyển Nhi cảm động không thôi, ôm lấy Long Trần, trên mặt toàn là nước mắt, nàng ta vốn tưởng rằng Long Trần sẽ mắng nàng ta là nhi nữ tình trường, lòng dạ đàn bà, bởi vì lúc trước Long Trần từng nhắc nhở nàng ta, không thể xử trí theo cảm tính.

Nhưng nàng ta vẫn không khống chế được tình cảm của mình, nàng ta không hy vọng bất kỳ một ai bên cạnh một mình sẽ chết đi, hiện giờ cầu được Long Trần, chẳng khác nào là kéo cả Long Trần vào.

Long Trần biết rõ đây vũng bùn, nhưng vẫn nhảy vào, điều này khiến Đường Uyển Nhi vừa cảm động lại vừa áy náy, tựa vào lòng Long Trần mà khóc nức nở.

Khi Long Trần có do dự có nên chấm mút một chút mỹ nhân ở trong lòng hay không thì bỗng nhiên một trận đất rung núi chuyển, tiếng vang ầm ầm truyền đến.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)