Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 459: Lăng vân tử cược lớn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trước động phủ của Lăng Vân Tử, Đồ Phương ngưng trọng nói:

- Khởi bẩm chưởng môn, dựa theo yêu cầu của ngài, phúc lợi đã phát xuống rồi.

Công Hội Đại Hội cũng đã hủy bỏ, cũng phân phát đại lượng linh thạch cho bọn họ, trong khoảng thời gian này tu vi của bọn họ chắc sẽ đề thăng rất lớn.

Phát linh thạch có thể khiến Linh Thạch Trận trong động phủ của những đệ tử đó vận chuyển toàn lực ba tháng, có đại lượng tích phân duy trì, nói cách khác, trong ba tháng này tu vi của bọn họ sẽ lớn mạnh vượt bậc.

Nhưng tiêu hao khủng bố như vậy đối với biệt viện mà nói cũng có chút ăn không tiêu, vốn phối ngạch bên trên phát xuống là phải chống đỡ trong ba năm.

Nhưng hiện giờ phúc lợi một lần phát xuống cơ hồ đã chiếm toàn bộ một phần ba phối ngạch, điều này khiến Đồ Phương có chút lo lắng.

Cứ tiếp tục như vậy, tuy đệ tử đề thăng nhanh, nhưng hậu kỳ không có tài nguyên cung ứng, sợ là những đệ tử này sẽ mất đi động lực đề thăng.

- Không cần lo lắng, nếu lần thí luyện này thành công, chúng ta có thể dựa vào chiến tích, xin biệt viện nhiều phúc lợi hơn, biệt viện khác cũng từng có tiền lệ như vậy.

Lăng Vân Tử thản nhiên nói.

Đồ Phương có chút lo lắng:

- Nhưng, những biệt viện đó đều là những tồn tại xếp hạng đầu, vô số năm qua đã tích lũy được quá nhiều tài nguyên, thực lực cường đại, chỉ sợ đệ tử thế hệ mới của bọn họ hiện giờ đã có một bộ phận tiến vào Dịch Cân trung kỳ, chúng ta căn bản không thể so bì.

Dù sao biệt viện của chúng ta, hàng năm đều là tồn tại xếp cuối, tài nguyên được chia lại ít, cho nên không có nhiều tài nguyên như vậy để bồi dưỡng đệ tử, mới càng lúc càng bị bỏ xa.

Đồ Phương quả thật cảm thấy áp lực rất lớn, Huyền Thiên Phân Viện, dưới có một trăm lẻ tám biệt viện, cạnh tranh giữa các biệt viện cũng vô cùng kịch liệt, Biệt Viện Đại Hội ba năm một lần sẽ căn cứ vào thứ tự của các biệt viện để phân phát tài nguyên.

Nói trắng ra là Công Hội Đại Hội của biệt viện chính là như vậy mà có, cũng là một loại thủ đoạn khôn sống mống chết.

Vốn Huyền Thiên Biệt Viện cũng có tên, được gọi là Đệ Nhất Biệt Viện, Đệ Nhị Biệt Viện, Đệ Tam Biệt Viện.. Cho tới Huyền Thiên Biệt Viện chỗ Long Trần.

Bởi vì là xếp cuối, cho nên dứt khoát không nói với đệ tử chuyện xấu này, thế là chỉ tự xưng là Huyền Thiên Biệt Viện.

Nếu không báo ra là phân viện số một trăm lẻ tám, bị đệ tử hỏi vì sao lại là phân viện số một trăm lẻ tám, vậy thì cũng có chút xấu hổ, vinh dự số một từ dưới lên này thật sự là khó mà nói ra được.

Biệt viện khác có thực lực chủ động xuất kích tà đạo, nhưng bọn họ thì lại không có cơ sở đó, đây kỳ thật là cắn răng gắng gượng.

Nếu thành công còn đỡ, chứng tỏ Lăng Vân Tử có quyết đoán đập nồi dìm thuyền, nhưng nếu thất bại, đệ tử thương vong quá lớn, bị truy cứu trách nhiệm, Lăng Vân Tử có thể sẽ phải chịu phạt nặng, có lẽ vị trí chưởng môn này cũng không giữ được.

Cho nên Đồ Phương cảm thấy, hành động này thật sự rất mạo hiểm, kỳ thật hiện giờ biệt viện đang phát triển theo hướng tốt, mạo hiểm này là hoàn toàn không cần thiết.

- Long Trần bốn chiêu kích sát Ngô Khởi, mang tới cho ta cảm xúc rất lớn, đạo tâm và ý chí hoàn toàn kín kẽ của Long Trần là không ai có thể bằng được.

Đây không phải là vấn đề tu vi cao thấp, đây là một loại lòng tin tuyệt đối, đó là sau khi trải qua vô số lần lựa chọn sinh tử mới ma luyện ra.

Ngươi cũng thấy đấy, loại ý chí này là đáng sợ tới cỡ nào, đây cũng là nguyên nhân vì sao đệ tử chính đạo chúng ta trên tu vi ngang nhau lại rất khó chiến thắng đệ tử tà đạo.

Vẫn là vì không đủ ác, không chỉ là không đủ ác với kẻ địch, cũng là không đủ ác với chính bản thân mình, chỉ có dám liều mạng với người khác thì cuối cùng mới có thể giữ được mạng sống.

Lăng Vân Tử thở dài, nhìn Thiên Mộc Sơn cao ngất trong mây, hai mắt hiện lên một tia hướng về:

- Những lời ngày đó sư thúc nói, xem như đã triệt để mắng tỉnh ta, ta quá bảo thủ, không chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển của biệt viện. Hơn một trăm năm qua, tiến triển tu vi của ta cũng cơ hồ là đình trệ, thì ra là đạo tâm của ta xảy ra vấn đề.

Một người tu hành, nếu ngay cả tinh thần mạo hiểm cũng không có, còn dũng khí gì mà trèo lên đỉnh phong của võ đạo?

Đáng tiếc ta bảo thủ quá lâu rồi, đã mất đi loại nhuệ khí này, ta cần mượn dùng một cơ hội, một lần nữa tìm về nhuệ khí của mình.

Nói xong, trên người Lăng Vân Tử có một cỗ ý chí vô hình bùng nổ, ngay cả trường kiếm trên lưng hắn cũng phát ra tiếng leng keng.

Trường kiếm ra khỏi vỏ, Lăng Vân Tử nhìn trường kiếm trong tay, vẻ mặt áy náy:

- Xin lỗi, Hỏa Kế, để ngươi phải chờ ta quá lâu rồi.

Trường kiếm trong tay Lăng Vân Tử không ngừng kêu vang, giống như có sinh mệnh, lúc này Lăng Vân Tử giống như lợi nhận đã ra khỏi vỏ, khí thế ngút trời, giống như trẻ lại rất nhiều.

Trường kiếm vào vỏ, Lăng Vân Tử nhìn Đồ Phương:

- Lần này chắc ngươi đã minh bạch vì sao ta lại mạo hiểm như vậy rồi chứ. Ta cược cả vận mệnh của mình và vận mệnh của biệt viện, ta cũng muốn mượn chuyện này để giác tỉnh khí cơ, ta yên lặng quá lâu rồi, ta cần một động lực, kích thích ta bùng nổ.

- Cho nên ngài lựa chọn Long Trần?

Đồ Phương giật mình nói.

- Đúng vậy, nếu ta dám cược một lần, vậy sẽ dám cược lần thứ hai, nếu lần đầu tiên đã cược thắng, mà ta tin lần thứ hai cũng nhất định có thể thắng.

Lăng Vân Tử cực kỳ tự tin nói.

Lần trước Lăng Vân Tử bất chấp mạo hiểm bị thiên đạo phản phệ, xác định Long Trần là dị số, cách làm điên cuồng này khiến Lăng Vân Tử vô cùng tự hào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)