Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 457: Nguyên linh đan (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Chúc mừng các ngươi đã thành công kích hoạt tổ văn.

Long Trần nói rất khẽ, có điều tất cả mọi người đều nghe thấy, Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu nhìn bọn họ với vẻ không dám tin.

- Tổ văn... Giác tỉnh rồi...?

Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu quả thực là không thể tin được vào hai mắt của mình, không biết từ lúc nào, trên trán đám người Tống Minh Viễn có phù văn mờ mờ sáng lên.

Tuy nhìn vẫn có chút mơ hồ, nhưng bên trên tỏa ra uy áp loáng thoáng, đó chính là tổ văn, tuyệt đối không sai được.

Lúc này Tống Minh Viễn và La Thương mới có phản ứng, khi nhìn nhau đều nhìn thấy tổ văn trên trán đối phương, không khỏi mừng rỡ như điên.

- Ê ê Lý Kỳ, ngươi xong chưa, cắn đến nghiện rồi à?

Lý Kỳ căn bản không nghe thấy Long Trần nói gì, ôm cánh tay Long Trần, hai mắt đỏ bừng, giống như người điên, điên cuồng cắn xé cánh tay Long Trần.

Long Trần vung mạnh tay, Lý Kỳ lập tức bị hất bay, người bị hất đi, nhưng răng vẫn cắn chặt cánh tay của Long Trần, xé xuống cả tay áo của Long Trần.

Mọi người vừa giật mình lại vừa buồn cười, Lý Kỳ vừa bị hất bay, lập tức lại nhào tới, hai mắt đỏ bừng giận dữ hét:

- Muốn giết huynh đệ ta à, ta cắn chết ngươi!

Tống Minh Viễn và La Thương lập tức ôm lấy Lý Kỳ, hét lớn:

- Ê ê, tỉnh lại đi, tất cả đã qua rồi.

Lý Kỳ bị hai người ấn chặt, lúc này mới dần dần dịu đi, vẻ mặt nghi hoặc nói:

- Các ngươi ấn ta làm gì, chúng ta là cùng một nhóm mà.

Long Trần giơ cánh tay lên, trên cánh tay có một vết tím, chính là bị Lý Kỳ cắn, tức giận nói:

- Không ngờ ngươi lại che giấu tuyệt chiêu này, không tồi.

Mọi người thấy trên cánh tay Long Trần tím bầm, không khỏi buồn cười, đồng thời cũng cảm động, khi gặp phải lựa chọn sinh tử, bọn họ đều lựa chọn không rời không bỏ.

- Long Trần, chúng ta đã giác tỉnh tổ văn rồi à?

Tuy cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể bắt đầu từ từ vận hành, một cỗ năng lượng kỳ dị dũng động qua lại trong cơ thể, đây chính là thể hiện của huyết mạch khôi phục.

Nhưng bọn họ vẫn có chút không thể tin được, phải biết rằng gia tộc chính là bỏ bao trăm cay nghìn đắng, cũng không thể làm được, về sau gia tộc cũng không mang hy vọng gì nữa, hiện tại không ngờ trong nháy mắt đã giác tỉnh, đổi lại là ai cũng không dám tin.

Long Trần nhìn nhìn biểu cảm không dám tin của ba người, lắc đầu nói:

- Ta cũng không quá xác định, hay là thử lại lần nữa đi.

Nói xong Long Trần vung cốt nhận, ba người sợ tới kêu oai oái:

- Dừng, dừng, mau dừng lại, chúng ta tin là được.

Bọn họ thà đối mặt với cao thủ tà đạo cuồng bạo chứ cũng không muốn đối mặt với Long Trần, cảm giác Long Trần còn cuồng bạo hơn những cao thủ tà đạo gặp phải trong khảo hạch chung cực.

Đáng sợ nhất là sự cuồng bạo của Long Trần tới từ trong xương tủy, ở ngoài mặt căn bản không nhìn ra được, chờ khi nhìn ra thì trên cơ bản đều đã mất mạng rồi.

Nhìn ba người sợ tới tái cả mặt, Đường Uyển Nhi không khỏi cười duyên, ngay cả Diệp Tri Thu luôn mặt không biểu tình cũng không khỏi mỉm cười, Long Trần không ngờ cũng có một mặt nghịch ngợm như vậy.

Lúc trước thì giống như sứ giả đoạt mệnh máu lạnh vô tình, lập tức lại có thể đổi thành bộ dạng này, thật sự khiến người ta có chút khó có thể tiếp nhận.

- Ha ha, ba huynh đệ chúng ta cũng đã giác tỉnh tổ văn rồi, khà khà, nếu cha ta biết, nhất định sẽ vui lắm!

Ba người điên cuồng cười to, cuối cùng cũng tiếp nhận sự thực này, hạnh phúc tới quá đột nhiên, cho dù ba người là đệ tử cấp hạch tâm, vẫn không thể giữ được bình tĩnh.

Trong gia tộc, bao nhiêu đời thiên tài cũng chưa chắc có thể có một nhân vật giác tỉnh tổ văn, đây là sự kiêu ngạo cỡ nào.

- Long Trần, chừng nào thì ngươi có thể giác tỉnh tổ văn?

- Nếu ngươi có thể giác tỉnh tổ văn, vậy còn cường đại tới mức nào nữa?

Ba người hưng phấn xong, không khỏi nhìn Long Trần, tu vi của Long Trần chỉ là Ngưng Huyết đỉnh phong, nếu giác tỉnh tổ văn, vậy quả thực là vô địch.

Long Trần mỉm cười, có điều nụ cười có chút chua chát, linh huyết của mình cũng bị rút đi rồi, tổ huyết không còn một giọt, lấy gì ra mà giác tỉnh tổ văn.

Linh huyết, linh căn, linh cốt đều không còn, hắn cũng không biết rốt cuộc cha mẹ của mình là ai? Có còn sống hay không.

Con đường duy nhất chỉ có khối ngọc bội đó, có điều Long Trần biết, hiện tại mình vẫn chưa có tư cách để biết thân thế của mình, hắn phải tiếp tục tích tụ lực lượng.

Mọi người cảm nhận được ánh mắt của Long Trần có một tia quái dị, vội vàng ngậm miệng, Long Trần ngây ra một thoáng rồi lập tức cười ha ha nói:

- Tổ văn của ta, cũng giống như các ngươi, phải trông vào cơ duyên!

Long Trần không muốn tiếp tục đề tài này.

- Long Trần, có phải ngươi đã biết trước phương pháp kích hoạt tổ văn rồi không?

Tống Minh Viễn có chút kỳ quái hỏi.

Lúc trước khi Long Trần nói muốn giúp mọi người giác tỉnh tổ văn, thanh âm vô cùng bình tĩnh, tràn ngập tự tin.

Long Trần lắc đầu nói:

- Biết thì biết, có điều ta cũng không nắm chắc có thể giúp các ngươi kích hoạt được hay không, mà không ngờ ba người các ngươi toàn bộ đều kích hoạt.

- Long Trần, rốt cuộc là sao? Chúng ta đến bây giờ vẫn chưa rõ?

Lý Kỳ nghi hoặc nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)