Người khác cũng không khỏi cười khổ, Đường Uyển Nhi thì không có áp lực gì, bởi vì nàng ta biết Thiên Địa Hội có Long Trần, không ai có thể lay động được sĩ khí của Thiên Địa Hội.
- Các ngươi không vững tâm, là bởi vì các ngươi không có lòng tin, chưa trải qua khảo nghiệm sinh tử chân chính, làm sao mà bồi dưỡng ra được lòng tin vô địch? Cho nên, ta hiện tại sẽ bắt đầu tiến hành một hồi thí luyện sinh tử đối với các ngươi?
Long Trần nói một cách vô cùng nghiêm túc.
- thí luyện sinh tử? Ngươi không nói đùa đấy chứ.
Mọi người chấn động.
- Xem ra các ngươi vẫn chưa hiểu ta rồi, khi các ngươi cảm thấy ta nghiêm túc, ta thường thường là nói đùa, khi các ngươi cho rằng ta là đang nói đùa thì ta cơ bản lại rất nghiêm túc.
Lát nữa, ba người các ngươi cùng công kích ta, nhớ kỹ đây không phải là luận võ, mà là giết chóc, ta muốn đẩy các ngươi vào tuyệt cảnh tử vong, kích phát tổ văn của các ngươi.
Long Trần nói.
- Nhưng liệu có tác dụng không? Ngươi không thể thực sự hạ tử thủ!
La Thương có chút nghi hoặc nói.
Trong gia tộc bọn họ đã sớm thử vô số lần, muốn đẩy bọn họ tới kề cận cái chết để kích hoạt tổ văn, nhưng đều thất bại.
Hơn nữa lúc đó đều là dưới tình huống không biết chuyện, gia tộc phái người "Ám sát" bọn họ.
Hiện giờ Long Trần đã nói ra kết quả, như vậy đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì, không sợ hãi thì sao có thể kích phát tổ văn?
- Các ngươi sai rồi, nếu các ngươi không cản được công kích của ta, ta sẽ thật sự giết các ngươi đó.
Long Trần lạnh lùng nhìn ba người nói:
- Ta thà để các ngươi chết trong tay ta, cũng không muốn để các ngươi chết trong tay đệ tử tà đạo, ít nhất thì dưới tay ta các ngươi còn có thể giữ lại toàn thây.
Ba người tim đập thình thịch, Long Trần không ngờ là đang nghiêm túc, hơn nữa trong hai mắt Long Trần lúc này không có một tia tình cảm, giống như khi kịch chiến Ngô Khởi, tràn ngập dục vọng giết chóc.
Ba người lập tức cảm thấy tóc gáy dựng đứng, lúc này Long Trần quả thực giống như một Ma Vương, nói trở mặt là trở mặt.
Bọn họ cuối cùng cũng cảm thấy, Long Trần nói rất nghiêm túc, nếu bọn họ không cản được công kích của Long Trần, bọn họ chắc chắn sẽ phải chết.
- Đi thôi.
Long Trần đứng dậy, năm người không nói tiếng nào đi theo sau lưng Long Trần ra khỏi biệt viện, tới một sơn cốc, Long Trần một mình đối mặt với ba người Tống Minh Viễn, Lý Kỳ và La Thương.
- Các ngươi hiện tại phải tưởng tượng người bên cạnh các ngươi chính là người chí thân của các ngươi, có thể là cha mẹ, có thể là người yêu, nói chung là tồn tại quan trọng nhất ở trong lòng các ngươi.
Mà ta chính là ác ma tà đạo lãnh huyết vô tình, khi có người muốn giết người chí thân của các ngươi, các ngươi sẽ có tâm tình gì, được rồi, bắt đầu thôi!
Vù.
Cốt nhận trong tay Long Trần đâm tới Tống Minh Viễn vẫn đang ngẩn ngơ, tốc độ cực nhanh, giống như một đạo thiểm điện, nhắm thẳng yết hầu của Tống Minh Viễn, vừa xuất thủ đã chính là một kích trí mạng.
Tống Minh Viễn hoảng hốt, chờ khi có phản ứng thì cốt nhận của Long Trần cơ hồ đã điểm tới yết hầu của hắn, căn bản là không kịp né tránh.
Trên cốt nhận của Long Trần mang theo lực lượng giống như bài sơn đảo hải, Tống Minh Viễn cơ hồ nhìn thấy cảnh tượng mình sắp bị đâm xuyên yết hầu.
Ầm.
Ngay khi cốt nhận sắp điểm tới yết hầu của Tống Minh Viễn, La Thương là người có phản ứng đầu tiên, đại côn trong tay gạt tới, nặng nề đánh vào cốt nhận của Long Trần, phát ra một tiếng nổ vang.
Tuy gạt được cốt nhận của Long Trần, nhưng lực lượng giống như phá núi lấp biển trên cốt nhận truyền đến, hai người lập tức bị đánh bay.
Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu thấy mà thiếu chút nữa hét lên thất thanh, một chiêu đó của Long Trần căn bản không hề giữ lại, nếu không phải có La Thương, Tống Minh Viễn đã trở thành một cỗ thi thể rồi.
- Long Trần thật sự muốn giết người à?
- Kích thứ nhất ta cố ý chậm lại nửa phần, kích tiếp theo sẽ tuyệt đối không dung tình, có lẽ ta nên đổi một bộ mặt khác thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Nói xong, trong tay Long Trần có thêm một chiếc mặt nạ dữ tợn, giống như lệ quỷ đòi mạng, đeo lên mặt, cốt nhận trong tay lại chém ra, nhắm thẳng tới Lý Kỳ.
Lý Kỳ hét lớn một tiếng, binh khí trong tay đánh tới cốt nhận của Long Trần, nhưng lực lượng của Long Trần rất khủng bố, hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra sau.
Ngay khi hắn vừa bay đi, Long Trần cũng bay theo, như bóng với hình, cốt nhận chém xuống cổ Lý Kỳ.
Lý Kỳ.
Khóe mắt La Thương và Tống Minh Viễn như rách ra, căn bản không có sức ngăn cản một kích này, nếu bị cốt nhận chém trúng, Lý Kỳ chắc chắn sẽ phải chết.
Hai người gầm lên một tiếng, bất chấp thương thế trên người, muốn cứu viện Lý Kỳ thì đã không còn kịp rồi, binh khí trong tay hai người đâm tới chỗ yếu hại của Long Trần.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, cốt nhận trong tay rung lên, binh khí của hai người lập tức bị đánh bay, thân thể hai người lập tức chấn động, lại phun ra một ngụm máu tươi.
Cốt nhận Long Trần giống như lưỡi hái tử thần, chém tới cổ hai người, tốc độ cực nhanh, hai người đã không thể tránh né.
- Chết đi cho lão tử.
Lý Kỳ gầm lên một tiếng, nhào tới trên người Long Trần, hắn không có binh khí, ôm lấy cánh tay Long Trần, há miệng liền cắn.
Long Trần không tiếp tục công kích, chậm rãi cởi mặt nạ xuống, nhìn Lý Kỳ giống như chó điên, đang cắn chặt lấy tay mình, không ngừng xé loạn, trên mặt hiện lên một nụ cười.
- Chúc mừng các ngươi đã thành công kích hoạt tổ văn.