Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 452: Đúc binh khí (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Nếu chưởng môn đã có lệnh, tiểu tử cũng chỉ đành nói hưu nói vượn, kỳ thật ở trong mắt ta quy củ của biệt viện chính là: Đã bắt ngựa chạy, lại không cho ngựa ăn cỏ.

Muốn bồi dưỡng đệ tử, lại không cho đệ tử đủ không gian, cứ muốn dùng loại cạnh tranh giống như trò chơi trẻ con này, thật sự rất nhàm chán!

Chau mày chau mày nói:

- Không cạnh tranh thì sao có cảm giác cấp bách, không có cảm giác cấp bách thì làm sao có thể tu hành được nhanh?

Hiển nhiên Đồ Phương cũng có chút bất mãn đối với những lời này của Long Trần, nếu không có cạnh tranh, tài nguyên đều phân phối bình đẳng, sự trưởng thành của các đệ tử đó chẳng phải là sẽ rất chậm à?

- Cạnh tranh đương nhiên là chuyện tốt, có điều cái này phải có tiền đề, đó chính là một phương thức cạnh tranh lành mạnh.

Rất rõ ràng cạnh tranh của biệt viện chính là một phương thức cạnh tranh có bệnh trạng, ước nguyện ban đầu của biệt viện vốn là tốt.

Khiến mọi người cạnh tranh lẫn nhau, đề cao lẫn nhau, lợi dụng sự áp bức lẫn nhau để kích phát ý chí quyết chí tự cường, từ đó khiến mọi người có dục vọng vượt qua đối phương, liều mạng tu hành.

Giống như Thương Minh tiền bối vừa nói, bản thân phương thức này không sai, nhưng cao thủ được bồi dưỡng ra lại chỉ là một đám phế vật.

Cho rằng tu vi của mình cao, cho rằng thiên phú của mình tốt, cho rằng chiến kỹ của mình mạnh là có thể thiên hạ vô địch.

Người như vậy, một khi đến lúc quyết chiến sinh tử, hắn sẽ phát hiện những cái mà hắn dựa vào này là nực cười cỡ nào.

Đối phương mặc kệ ngươi là tu vi gì, mặc kệ ngươi của chiến kỹ gì, mặc kệ ngươi là thiên phú gì, người ta chỉ đơn giản là muốn chặt đầu của ngươi xuống mà hôi.

Mà vào loại thời khắc này, những phương thức chiến đấu loè loẹt đó ở trước mặt sự tấn công liều chết của người khác mà nói lại thành đậu hủ, kết quả cuối cùng chính là, chết một cách hoa lệ trong tay người khác.

Long Trần nói xong, khiến Đồ Phương và Lăng Vân Tử trầm mặc, Long Trần nói ra hiện trạng xấu hổ hiện tại của biệt viện, nhưng nó lại là không thể thay đổi được.

Không thể bắt những đệ tử này hạ tử thủ với nhau chứ, đừng nói là bên trên không đồng ý, làm như vậy thì thế lực nào sẽ đưa đệ tử đến biệt viện nữa.

Vốn khảo hạch chung cực đã khiến vô số thế lực chùn bước, nếu còn tiếp tục để đệ tử tử vong, sau này biệt viện ngay cả đệ tử cũng không chiêu mộ được.

- Làm thế nào để cải thiện tình huống này?

Lăng Vân Tử nhìn Long Trần, nói.

- Tạo ra một kẻ địch.

Long Trần nói một cách vô cùng sảng khoái.

- Ồ?

- Chúng ta không phải là tử địch với tà đạo à? Vậy không cần tạo nữa, Thương Minh đại bá không phải đã nói, đệ tử của chúng ta đều là đá mài đao của bọn họ ư?

Như vậy vì sao không thể để bọn họ thành đá mài đao cho chúng ta? Khi tạo ra một mục tiêu, tất cả mọi người sẽ hướng về mục tiêu đó mà phát triển, phải ngưng tụ mọi người thành một chiếc dây thừng.

Như vậy sẽ tốt hơn là chúng ta cứ nội đấu thế này, hơn nữa kết quả nội đấu chính là mọi người không tín nhiệm nhau, mà thành đối địch lẫn nhau, cho dù xuất hiện kẻ địch chung, cũng khó có thể ngưng tụ lại được.

Long Trần nói.

Đồ Phương gật đầu:

- Thế cũng là một phương pháp, có điều chúng ta không biết đệ tử tà đạo lúc nào sẽ xâm nhập, cũng hơi phiền.

- Chúng ta xâm nhập bọn họ không được à?

Long Trần có chút cổ quái hỏi.

Đồ Phương và Lăng Vân Tử không khỏi chấn động, trước giờ đều là sau khi tà đạo xâm nhập, bọn họ mới bị bức phải phản kích, dần dà liền hình thành thói quen, lấy phòng ngự làm chủ.

Hôm nay Long Trần đưa ra ý kiến chủ động xuất kích, cũng khiến bọn họ vô cùng động lòng, có điều chuyện này vẫn cần châm chước một chút.

- Cám ơn, ta sẽ cân nhắc.

Lăng Vân Tử cười nói với Long Trần, không gian khẽ động, hắn và Đồ Phương đã biến mất trước mặt mọi người.

- Long Trần, nơi này là tinh huyết ma thú ta thu thập được, ngươi cầm hết đi.

Thương Minh nói xong, lấy ra một không gian giới chỉ, trực tiếp ném cho Long Trần.

Long Trần mở giới chỉ ra nhìn một cái, cho dù với định lực của Long Trần cũng thiếu chút thì kích động tới hét to, không ngờ có tới năm mươi mấy vò tinh huyết ma thú.

Toàn bộ đều là tinh huyết của ma thú cấp bốn, nếu chế tác thành Vạn Thú Tinh Huyết, tuyệt đối sẽ khiến tu vi của hắn tăng vọt.

- Ngoài ra, đại bá cũng không có gì tốt tặng cho ngươi, lát nữa ta đả tạo cho ngươi một thanh vũ khí, coi như là lễ gặp mặt.

Thương Minh nói.

- Lão đầu, ngươi không phải đánh cuộc thua à? Sao lại thành tặng quà?

A Man có chút kỳ quái nói.

Thương Minh lập tức đỏ mặt, hung hăng lườm A Man một cái, lúc không nên thông minh mà lại biến thành thông minh thì sẽ khiến người ta ghét nhất.

Long Trần nghe thấy Thương Minh muốn đả tạo cho mình một thanh vũ khí, không khỏi mừng như điên, hắn hiện tại thật sự rất thiếu một thanh binh khí thuận tay.

- Vậy đa tạ Thương Minh đại bá, ta hy vọng binh khí của ta có thể nặng một chút!

Long Trần hưng phấn nói.

- Vậy ngươi thử phát ra một quyền toàn lực với ta xem nào.

Thương Minh nói.

Long Trần cũng không khách khí, biết Thương Minh đang đánh giá lực lượng của mình, lực lượng toàn thân bùng nổ, đấm ra một quyền.

Ầm!

Một quyền của Long Trần bị Thương Minh đỡ lấy, hai mắt Thương Minh hiện lên một tia kinh ngạc:

- Còn cường đại hơn so với tưởng tượng của ta, không ngờ có lực đạo hơn tám vạn cân, hay là làm cho ngươi một cây đại đao năm vạn cân nhé?

- Mười lăm vạn cân đi, hoặc là quá nặng một chút cũng được?

Long Trần nói với vẻ vô cùng chờ mong.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)