Toàn trường là một mảng tĩnh mịch, Đường Uyển Nhi lập tức cảm giác trời đất quay cuồng, sau đó thì ngất đi, được Diệp Tri Thu ở bên cạnh vội vàng đỡ lấy.
Người tu hành có cường đại tới mấy, chỉ cần chưa bước vào Tiên Thiên cảnh, trái tim bị đâm thủng, chắc chắn sẽ phải chết, không ngờ Long Trần lại đồng quy vu tận với Ngô Khởi.
Lăng Vân Tử, Đồ Phương cũng không khỏi ngây người, không phải nói dị số chỉ chết dưới thiên đạo à? Chẳng lẽ Long Trần không phải dị số?
Trong nhất thời Lăng Vân Tử và Đồ Phương không khỏi hối hận, nếu sớm biết Long Trần không phải dị số, bọn họ sẽ không có bất kỳ cố kỵ gì, toàn lực bồi dưỡng Long Trần rồi.
- Tại sao lại như vậy?
Ngô Khởi nhìn cốt nhận trước ngực mình, ngũ tạng lục phủ của hắn toàn bộ đã bị chấn nát, sinh mệnh lực đang trôi đi rất nhanh.
- Đó là bởi vì ngươi sợ chết, mà ta thì không sợ.
Trên mặt Long Trần hiện lên một nụ cười lạnh lùng, thanh âm vẫn bình tĩnh như trước, giống như không coi coi sinh tử là gì.
- Ta. . . Không muốn chết, ta. . . Muốn sống.
Trên mặt Ngô Khởi hiện lên một tia thống khổ, một tia quyến luyến.
- Sớm biết có hôm nay thì lúc trước cớ gì phải làm vậy? Khi ngươi tra tấn Tiểu Tuyết, muốn kết thúc sinh mệnh của Tiểu Tuyết, ngươi là chúa tể cao cao tại thượng, ngươi có thể tưởng tượng tới tình cảnh hiện tại không? Đi đi!
Phập.
Long Trần rút cốt nhận ra khỏi ngực Ngô Khởi, mọi người có thể nhìn thấy rõ trước ngực của Ngô Khởi có một cái lỗ rộng hơn thước, mảnh vỡ nội tạng chậm rãi trào ra, lập tức mất mạng.
- Chưởng môn đại nhân, xin ngài hãy cứu Long Trần đđi.
Bỗng nhiên các đệ tử của biệt viện toàn bộ đều quỳ rạp xuống đất, xin Lăng Vân Tử giúp đỡ, khiến người ta bất ngờ là, trong đó không ngờ cũng bao gồm cả Cốc Dương và Lôi Thiên Thương.
Lăng Vân Tử lắc đầu bất đắc dĩ, nếu là bản thân hắn bị đâm thủng tim, với tu vi cảnh giới Tiên Thiên của hắn, vận chuyển lực lượng thiên địa là có thể sửa chữa phục hồi.
Nhưng Long Trần chưa bước vào Tiên Thiên, căn bản không thể thừa nhận được lực lượng thiên địa, đừng nói là ngưng tụ nội tạng, hắn sẽ trực tiếp bị lực lượng thiên địa khiến cho nổ tung.
Nhìn đệ tử quỳ đầy đất, Lăng Vân Tử thở dài, đây là mị lực của Long Trần à? Ngay cả tử địch cũng cầu tình cho hắn.
- Long ca ta không chết, việc gì phải cứu?
A Man có chút không hiểu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn mọi người nói.
Rắc.
Bỗng nhiên một thanh âm vang lên, cửa Quyết Tử Đài mở ra, Đoạn Sinh Thạch ở bên trên cũng ngừng hạn xuống, từ lúc bắt đầu tới khi kết thúc, Đoạn Sinh Thạch cũng chỉ giảm xuống nửa thước mà thôi.
Bởi vì tất cả kết thúc quá nhanh, chỉ mất bốn chiêu, Long Trần đã đem kích sát Ngô Khởi, cũng chỉ trong thời gian mấy hơi thở mà thôi.
Nhưng trong thời gian mấy hơi thở này, khiến mọi người cảm thấy giống đã trôi qua mấy canh giờ, thực sự quá kinh tâm động phách.
Nhìn thân ảnh từ trong Quyết Tử Đài chậm rãi đi ra, mọi người tràn ngập sùng bái và thương xót, ngực Long Trần vẫn cắm một thanh trường kiếm, một khi rút trường kiếm ra, Long Trần sẽ lập tức mất mạng.
Cho dù không rút ra, Long Trần cũng không sống được quá mấy hơi thở, khiến trong lòng mọi người không khỏi bi thương.
- Lão đại, ngươi không thể chết được, ta còn mong chờ được tung hoành tứ hải với ngươi mà.
Quách Nhiên lao ra đầu tiên, gào khóc.
Long Trần chau mày, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một giọt chất lỏng rồi nuốt vào, vươn tay nắm lấy chuôi kiếm.
Phập.
Trường kiếm bị rút ra, máu tươi vẩy bắn ra.
- Đừng.
Mọi người hô lên một tiếng, Long Trần rút trường kiếm ra, máu ở tim sẽ cấp tốc chảy ra, lập tức mất mạng ngay.
Long Trần cảm thấy sau khi trường kiếm bị rút ra, bộ vị của trái tim dưới sự tưới tắm của Sinh Mệnh Thần Dịch, bắt đầu cấp tốc khép lại, không đến một hơi thở đã không còn chảy máu nữa.
Quả nhiên cường giả Linh giới một vô cùng khủng bố, thứ nàng ta lưu lại, chắc chắn là chí bảo, sau này tuyệt đối phải dùng tiết kiệm.
Xem ra cường giả Linh giới đó cũng có lai lịch cực lớn, ở cảnh giới này của mình mà cứ dùng thần dịch như vậy, xem ra có chút lãng phí.
Đồng thời cũng nhớ tới, trước khi cường giả Linh giới đó đi đã từng nói, những Sinh Mệnh Thần Dịch này là một loại ước định khác, Long Trần thật sự rất muốn tới Linh giới xem thử, chỉ có điều hiện tại đối với hắn mà nói thì vẫn quá xa vời.
- Lão đại, ngươi... Ngươi không chết à?
Quách Nhiên kinh hãi phát hiện, vết thương ở ngực của Long Trần thực sự đang cấp tốc khép lại, không khỏi có chút nói năng lộn xộn hỏi.
Long Trần vừa định nói gì đó, bỗng nhiên cảm giác mỏi mệt ập tới, cảm thấy khí huyết có chút không theo kịp, đầu óc choáng váng.
Dù sao cũng mất máu quá nhiều, Sinh Mệnh Thần Dịch có năng lực chữa khỏi thần kỳ đối với vết thương trí mạng, nhưng đối với sự thiếu hụt của khí huyết thì không thể bổ sung quá nhanh, cho nên Long Trần lập tức cảm thấy rất yếu ớt.
- Lão đại...
Quách Nhiên hô lên một tiếng, vội vàng đỡ lấy Long Trần.
Long Trần lắc đầu, vẫn cảm thấy yếu ớt, hắn mất quá nhiều khí huyết, chỉ sợ muốn tấn thăng Ngưng Huyết thập nhất trọng thiên sẽ cần thời gian rất lâu.
- Long Trần.
Long Trần vừa đứng vững lại, chuẩn bị đi chào hỏi chưởng môn nhân, bỗng nhiên một làn gió thơm thổi tới, một thân thể mềm mại ôm lấy hắn.
Khi Đường Uyển Nhi tỉnh lại, thấy Long Trần không ngờ vẫn còn sống, không khỏi ôm chầm lấy Long Trần mà khóc thất thanh.
- Long Trần, ngươi làm ta sợ muốn chết, tên hỗn đản ngươi. .. Hu hu.
Đường Uyển Nhi giống như một hài tử chịu ủy khuất, cuối cùng tìm được cơ hội phát tiết, nước mắt dọc theo hai má chảy xuống.
- Ê ê, ngươi ôm ta, ta cũng rất thích, nhưng chúng ta có thể tìm chỗ vắng người mà ôm nhau không, ở trước mặt nhiều người như vậy, ta có chút xấu hổ.
Long Trần ghé vào tai Đường Uyển Nhi, có chút ngại ngùng nói.