Cốc Dương ngắt lời người đó, đi theo phương hướng Long Trần rời đi.
Mấy người đó lập tức đi theo, lúc này sắc mặt của họ đều biến đổi.
Lập tức nghĩ tới một khả năng, không khỏi hít một hơi lạnh.
Người có thể đánh Cốc Dương bị thương, trong toàn bộ đệ tử thế hệ mới của biệt viện, chỉ có người đó!
Đồng thời nhớ tới cảnh tượng Long Trần một tay xách Tề Tín, mọi người không khỏi rét run, đây còn là người sao? Quả thực là quái vật mà, một người có thể đánh bại ba người, hơn nữa còn là đánh trọng thương.
Thấy đám người Cốc Dương đi rồi, mọi người cũng bắt đầu đi theo, bọn họ cũng muốn biết, Long Trần tới Kỳ Phong Các làm gì?
Nghe khẩu khí của Long Trần, hình như là muốn gây sự với Ngô Khởi, không biết Ngô Khởi này đắc tội với Long Trần thế nào, không ngờ tập hợp cả năm thế lực cùng đi.
- Có thể có liên quan tới tọa kỵ của Long Trần.
Có người đoán.
Dù sao Long Trần vừa về liền bắt đầu hỏi thăm tung tích của Tiểu Tuyết, không cố ý tránh né, mọi người cũng đều nghe nói.
Tuy không biết chi tiết cụ thể, có điều vừa rồi nghe La Thương mắng Tề Tín là tiểu nhân hèn hạ, về sau Long Trần lại xuất hiện, bắt Tề Tín chỉ ra và xác nhận Ngô Khởi, chỉ sợ chuyện này không thoát được quan hệ với Tề Tín.
Có điều cụ thể thế nào thì không ai biết, mọi người cũng lười chẳng muốn suy đoán, trực tiếp đi theo là biết.
Kỳ Phong Các ở cửa đông của Huyền Thiên Biệt Viện, vị trí nơi này có chút hẻo lánh, đây là nơi đóng quân của một bộ phận Chấp Pháp Giả.
Cũng giống như thế lực của Thiên Địa Hội, nơi này là nơi tu hành của Chấp Pháp Giả, trừ bình thường tuần tra ra, cơ bản đều là tu hành ở đây.
Toàn bộ biệt viện có bảy nơi đóng quân như vậy, mỗi nơi đóng quân đều có mười Chấp Pháp Giả.
Bọn họ là đệ tử khóa trước ở lại đây tu hành, chẳng khác nào là nửa làm việc nửa tu luyện, biệt viện cung cấp tài nguyên cho họ, bản thân bọn họ cũng phải chấp hành nhiệm vụ.
Ở giữa sườn núi của Kỳ Phong Các, chính là nơi đóng quân của Chấp Pháp Giả, nơi này có mười động phủ, phân biệt có mười cường giả cấp sư huynh ở lại.
Có điều mười người là thay phiên ra ngoài tuần tra, hôm nay nơi này chỉ có ba người nghỉ ngơi, trước nơi đóng quân, một con sói tuyết cực lớn bị dây thừng kiên cố trói chặt, trên người đầy rãy vết thương.
Thân ảnh đó chính là Tiểu Tuyết, hiện giờ trên người Tiểu Tuyết có vô số vết thương đan xen, máu tươi đã nhuộm đỏ cả mặt đất chung quanh.
Lúc này Tiểu Tuyết đang dùng vẻ mặt phẫn nộ nhìn một thân ảnh phía trước, trong tay người đó cầm một cái roi da rất dài.
Trên roi mang theo vô số móc sắt sắc bén, trên móc còn dính vết máu.
Roi lại quất lên người Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết lại gầm lên, có điều thanh âm của nó khàn khàn, hữu khí vô lực.
- Ngô sư huynh, hay là thôi đi, đã ba ngày rồi, ngươi vẫn không thể khiến nó khuất phục, dứt khoát cho nó chết thống khoái đi, chúng ta làm một bữa ngon.
Xa xa một Chấp Pháp Giả không khỏi cười nói.
Bọn họ tốn khí lực cực lớn mới bắt được con Xích Diễm Tuyết Lang này, chính bởi vì phát hiện con Xích Diễm Tuyết Lang này không bị người ta gieo ấn ký linh hồn, nói cách khác, nếu có thể khiến nó khuất phục, có thể đánh ấn ký linh hồn vào nó, khiến nó trở thành tọa kỵ của mình.
- Mẹ nó, con súc sinh này cũng là đá trong hố xí giống tên hỗn đản Long Trần đó, vừa thối lại vừa cứng.
Trên Hạt Câu Tiên bôi nọc độc thần kinh, một khi cắt vào da sẽ vô cùng đau đớn, cho dù là ma thú cấp ba đỉnh phong cũng không chịu được.
Tên gia hỏa này chỉ là vừa bước vào cấp ba sơ kỳ, không ngờ làm mất nhiều thời gian của lão tử như vậy lại vẫn không chịu khuất phục, đúng là tức chết ta mà.
Ngô Khởi không khỏi giận dữ, vung roi, lại liên tục quất Tiểu Tuyết mấy cái:
- Ta quật ngươi này, không chịu khuất phục này, lão tử đánh chết ngươi.
Hiện giờ thân thể của Tiểu Tuyết không ngờ không có một chỗ nào lành lặn, lúc này lại trúng thêm mấy roi, có thêm mấy vết thương nhìn ghê cả người, thịt lòi ra ngoài, máu tươi lập tức chậm rãi chảy xuống.
- Ngô sư huynh, ngươi còn đánh tiếp, thật sự sẽ đánh chết nó đó.
Một Chấp Pháp Giả khuyên nhủ.
Cho dù là ma thú cấp ba, bị đánh ba ngày như vậy, trên người huyết nhục mơ hồ, máu tươi cũng sắp chảy cạn rồi, cho dù sinh mệnh lực có ngoan cường tới mấy cũng sẽ chết.
Hiện giờ con Xích Diễm Tuyết Lang này mắt đã bắt đầu trở nên vô thần, chứng tỏ Bản nguyên chi lực của nó đã cạn kiệt, một khi Bản nguyên chi lực biến mất, vậy thì chắc chắn sẽ phải chết.
- Đúng là tức chết ta mà, vì sao tên hỗn đản Long Trần đó có thể hàng phục nó? Hơn nữa ngay cả ấn ký linh hồn cũng không cần gieo mà nó vẫn khăng khăng một mực đi theo hắn.
Ta cường đại hơn tên hỗn đản Long Trần đó không biết bao nhiêu lần, vì sao hắn lại có thể có tọa kỵ cường đại như vậy?
Ngô Khởi không khỏi càng nói càng giận, Xích Viêm Tuyết Lang là vương giả trong ma thú cấp ba, một khi tấn thăng đến cấp ba đỉnh phong, chính là tồn tại vô địch trong ma thú cấp ba.
Phải biết rằng, ba người bọn họ là cường giả Dịch Cân cảnh trung kỳ, tốn rất nhiều khí lực mới chế ngự được Tiểu Tuyết, một người trong đó còn bị nội thương nghiêm trọng dưới sự phản kích liều chết của Tiểu Tuyết.
Có thể thấy được chiến lực của Tiểu Tuyết khủng bố cỡ nào, nhưng một con ma thú cường đại như vậy không ngờ lại nguyện ý đi theo một tên gà mờ.
Mà tên gà mờ đó chính là tồn tại mà hắn hận tới thấu xương, điều này khiến hắn càng thêm phẫn nộ, càng thêm ghen tị tới muốn phát cuồng.
- Ngươi đã không chịu khuất phục,vậy thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt, Ngô Khởi ta không chiếm được, Long Trần ngươi cũng đừng hòng có được.
Ngô Khởi nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiểu Tuyết vẫn đang lườm mình, cơn giận từ trong lòng bốc lên, vứt bỏ trường tiên trong tay, lấy ra một thanh bảo kiếm hàn quang lấp lánh, chém xuống đầu Tiểu Tuyết.
Ngay khi trường kiếm của hắn vừa giơ lên, đột nhiên một cỗ sát ý lạnh thấu xương giống như ý chí của tử thần hàng lâm nhân gian, một đạo cốt nhận mang theo sát khí vô tận và khí thế trảm phá thương khung chém xuống.
- Giết!