Đường Uyển Nhi nói.
- Còn có thể làm gì nữa, tính kế Long Trần ta thì không sao, nhưng tính kế người bên cạnh ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.
Ánh mắt Long Trần sắc bén như kiếm, lạnh lùng nói.
- Nhưng, chúng ta không có chứng cớ.
Đường Uyển Nhi có chút khó xử nói, dù sao cũng không thể dựa vào mấy câu nói và một số suy đoán của Triệu Khiêm mà tìm tới cửa được.
- Tìm chứng cớ, đó không phải là phong cách của ta, đi, chúng ta tới thăm núi.
Trên mặt Long Trần mang theo lãnh ý âm trầm.
Không biết vì sao, nghe thấy "thăm núi" của Long Trần, Đường Uyển Nhi và Thanh Ngọc liền cảm thấy da đầu ngứa ran.
Nhưng bọn họ đều biết với tính cách của Long Trần, chuyện hắn đã quyết định, trước giờ không ai có thể thay đổi.
- Hừ, dám khi dễ Tiểu Tuyết, Long ca, chúng ta nhất định phải đánh cho bọn họ răng rơi đầy đất.
A Man đi theo Long Trần ra ngoài.
Đường Uyển Nhi và Thanh Ngọc vội vàng chạy theo, kéo Long Trần lại, nói:
- Có cần triệu tập nhân thủ không?
Với sự hiểu biết của nàng ta đối với Long Trần, hiện giờ Long Trần đang giận dữ, cơ hồ là có khói bốc trên đầu, lần này chỉ sợ sẽ xảy ra đại sự.
- Đi đi, triệu tập nhân thủ lại, chờ ta ở Huyền Thiên Quảng Trường, ta và A Man đi thăm núi.
Long Trần gật đầu.
Nói xong liền dẫn theo A Man trực tiếp xuống núi, Đường Uyển Nhi và Thanh Ngọc nhìn nhau, đều thấy vẻ lo lắng và bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Long Trần là loại tính cách thà chết chứ không cúi đầu điển hình, đã sớm nghe nói tình cảm của Long Trần và Tiểu Tuyết vô cùng thâm hậu.
Hiện giờ Tiểu Tuyết bị người ta bắt đi, sát khí không thể che giấu của Long Trần trước khi đi đã chứng minh Long Trần đã sắp tới rìa bùng nổ rồi.
- Sắp xảy ra đại sự.
Thanh Ngọc thở dài, nhưng bọn họ biết lại không ngăn cản được, chỉ có thể phân công nhau đi thông tri cho đám người Tống Minh Viễn.
Nếu muốn làm ầm ĩ, vậy thì làm lớn một chút, vẫn là câu đó, pháp luật không phạt được số đông, cùng lắm thì Long Trần lại bị trục xuất một lần nữa, trước lạ sau quen thôi.
Sau khi đám người Tống Minh Viễn nghe nói không ngờ là Tề Tín ở sau lưng giở trò xấu, đều bị chọc giận, nhao nhao gọi hết người cùng đi.
Có điều bị Đường Uyển Nhi cản lại, Long Trần bảo bọn họ tập hợp ở Huyền Thiên Quảng Trường, Long Trần tất nhiên là có tính toán của hắn, mọi người đành phải áp chế phẫn nộ trong lòng, tới quảng trường tập hợp.
Khi người của năm thế lực đều tập trung ở Huyền Thiên Quảng Trường, toàn bộ đệ tử của biệt viện đều bị kinh động, bọn họ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Vì sao người của năm thế lực, sắc mặt đều đằng đằng sát khí, những đệ tử đó nhìn thấy tình cảnh này, đều trở về thông báo cho đầu lĩnh của mình.
Cho dù bọn họ có ngốc đến mấy cũng biết là sắp xảy ra đại sự, con người có ai mà không hiếu kỳ, toàn bộ đều chạy về báo tin, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Long Trần và A Man đi tới thế lực của Tề Tín, vừa lên núi đã bị cản lại, Long Trần giống như không thấy bọn họ, bước thẳng lên trên núi.
- Đứng lại, còn không đứng lại thì chúng ta sẽ không khách khí đâu.
Một số đệ tử ngoài mạnh trong yếu quát.
Lần trước Long Trần trong công hội tranh đoạt chiến đã đánh cho bọn họ sợ rồi, nhưng thân là đệ tử của công hội, không thể không giả vờ giả vịt một chút.
Người đó vừa gầm lên, càng lúc càng nhiều đệ tử chạy ra, khi nhìn thấy Long Trần và A Man giống như sát thần ở phía sau hắn, mồ hôi trên trán đều túa ra.
Hôm nay sắc mặt của Long Trần âm trầm tới khiếp người, cho dù lần trước khi thời điểm chiến đấu, vẻ mặt của Long Trần vẫn rất thoải mái.
Nhưng hôm nay trên người Long Trần mang theo sát khí nồng đậm, khiến người ta run rẩy, bọn họ cảm thấy giống như có một thanh lợi nhận vô hình đang kề trên cổ mình, giống như một ý niệm của Long Trần là có thể giết bọn họ.
Long Trần căn bản không đếm xỉa tới những đệ tử này, cùng A Man tiếp tục tiến về phía trước, những đệ tử đó lại không ngừng rút lui.
A Man cũng lạnh lùng nhìn bọn họ, A Man hiện giờ đã hoàn toàn khác với lúc ở đế đô, tràn ngập dã tính, hung lệ như cổ thú Hồng Hoang.
Cộng thêm hình thể khủng bố đó của hắn, quả thực giống như quái vật, thanh lang nha bổng cực đại sau lưng hắn lại khiến người ta không thể hít thở.
A Man đi sau lưng Long Trần, hai người tiến về phía trước, bảy tám mươi đệ tử đều đang không ngừng lui về phía sau, vẻ mặt khẩn trương.
Cho tới khi tới đỉnh núi, xuất hiện một động phủ, cơ hồ địa hình của tất cả các thế lực trên cơ bản đều là nhất trí, nơi này chính là chỗ ở của đệ tử hạch tâm.
- Tề Tín, lăn ra đây cho lão tử.
Long Trần bỗng nhiên quát to, tiếng vang chín tầng trời, khiến sơn cốc nổ vang, vô số hồi âm khuấy động qua lại.
- Lăn ra đây cho lão tử.
- Lăn ra đây.
- Lăn ra đây.
...
Hồi âm nối dài, núi lớn phạm vi mấy trăm dặm đều đang vang vọng, trong tiếng hét này tràn ngập sát ý.
Bỗng nhiên ba người từ trong động phủ lao ra, khiến Long Trần không ngờ là, Cốc Dương, Lôi Thiên Thương và Tề Tín đều ở đây.
Tề Tín thấy Long Trần tới, không khỏi biến sắc, trong ánh mắt hiện lên một chút bối rối, có điều vẫn cố trấn định nói:
- Long Trần, ngươi thật to gan, không ngờ chạy đến địa bàn của ta giương oai.
Nhưng Long Trần có thể nghe ra sự run rẩy trong giọng nói của hắn, điều này chứng tỏ hắn đang vô cùng khẩn trương, có điều trong khẩn trương lại mang theo một tia hưng phấn, điều này đã nói lên tất cả đều là do Tề Tín giở trò quỷ.
- Mẹ nhà mày.
Long Trần rốt cuộc không nhịn đượcnữa, mắng to một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh cốt nhận cực đại chém xuống Tề Tín.
Thấy Long Trần xuất thủ, Cốc Dương hét lớn một tiếng, toàn thân phù văn sáng lên, chiến lực lập tức đề thăng tới cực hạn.
- Long Trần, hôm nay ta sẽ khiến ngươi có đến mà không có về.
Cốc Dương một quyền đánh đến Long Trần.
Nhưng hắn quên mất một việc, sự chú ý của hắn đều tập trung ở trên người Long Trần, không chú ý tới A Man ở phía sau Long Trần.
- Dám động thủ với Long ca của ta, chết đi cho ta.
Vù.
Không gian chấn động, giống như sắp nổ tung, một cây lang nha bổng cực lớn đập tới Cốc Dương.