- Ha ha ha, làm nhục ngươi thì sao? Không phải ngươi thường xuyên thích làm nhục người khác à?
Sao? Bị người khác làm nhục một lần liền không chịu nổi à? Ngươi đúng là một đóa hoa lạ, chẳng lẽ ngươi trọc đầu thì không cho người khác hói đầu à?
Ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải trả lại, nếu thích làm nhục người khác, vậy thì hãy chuẩn bị tâm lý sẽ bị người khác làm nhục lại đi!
Đối với thiên tài được gia tộc sủng ái như Cốc Dương, Long Trần rất không thích, giống như bọn họ trời sinh chính là hoàng đế, người khác chỉ có thể khúm núm trước mặt bọn họ, tùy ý để họ dày xéo.
Mà những thiên tài này lại coi dày xéo người khác thành một bộ phận của cuộc sống, ngược lại người khác mà làm nhục bọn họ thì giống như là phạm phải tội lớn ngập trời.
- Long Trần, ngươi chọc giận ta rồi.
Cốc Dương híp mắt lại, vẻ mặt dữ tợn, tràn ngập sát ý nói.
- Vậy thì sao, nếu ngươi nghĩ không thông thì nhìn về bên kia đi, phía sau Tôn trưởng lão có một cái chuông lớn đó. Ngươi cứ đâm đầu vào đó mà chết đi cho rồi, chết là hết chuyện, hơn nữa nghe còn vang, cũng coi như là chết có ý nghĩa.
Long Trần chỉ lên bên trên, nói.
Cốc Dương cuối cùng không nhịn được nữa, hắn cảm thấy mình đã tức đến nổ phổi rồi, hét lớn một tiếng, toàn thân phù văn di động, không ngờ bắt đầu không ngừng run run.
Khiến người ta kinh hãi là, những phù văn đó của hắn giống như sống lại, không ngờ đang chậm rãi di động trên da.
- Không ngờ hắn có thể kích phát tổ huyết gia trì.
Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu không khỏi hoảng hốt, bọn họ ngàn vạn lần không ngờ, Cốc Dương đã tu hành tổ văn đến loại trình độ này.
Cốc Dương không chỉ giác tỉnh tổ văn, hoàn toàn thích ứng với Tổ văn chi lực, còn có thể dựa vào độ phù hợp hoàn mỹ với tổ văn mà mở ra tổ huyết gia trì.
Cái gọi là tổ huyết gia trì, là một loại bí pháp, có thể khiến người có huyết mạch của tổ tiên đốt cháy một bộ phận tinh huyết để đề thăng chiến lực gấp mấy lần.
- Thì ra Cốc Dương lại khủng bố như vậy.
Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu nhìn nhau, đều thấy được vẻ không thể tin nổi trong mắt đối phương.
- Long Trần, ta muốn ngươi chết.
Toàn thân phù văn dũng động, cơ hồ phủ kín mỗi một tấc da của Cốc Dương, từ xa nhìn lại, giống như trên người hắn có vô số trùng tử đang bò, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Lúc này khí tức từ trên người Cốc Dương tràn ra, ngay cả những cao thủ cấp sư huynh quan chiến ở xa xa cũng cảm thấy áp lực.
- Cốc Dương này quả thực là quái vật.
Một Chấp Pháp Giả nhìn Cốc Dương, không khỏi lẩm bẩm.
Tuy bọn họ cũng từng là người mới, nhưng trong những đệ tử hạch tâm ở khóa trước của họ tuyệt đối không có ai khủng bố như vậy.
Khóa đó, ngay cả một thiên tài giác tỉnh tổ văn cũng không có, càng đừng nói tới quái vật khủng bố như Cốc Dương.
Hiện giờ người toàn trường đều tập trung ánh mắt trên người hai người này, sự xuất hiện của Long Trần khiến đại hội xuất hiện nghịch chuyển kinh thiên.
Có điều hiện giờ Cốc Dương cuối cùng cũng lấy ra chiến lực mạnh nhất, không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.
- Long Trần, chúng ta đến giúp ngươi.
Lúc này Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu đi tới bên cạnh Long Trần, bày ra tư thế chuẩn bị cùng nghênh chiến với Long Trần.
Bởi vì Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu hiểu rõ sự khủng bố của Cốc Dương nhất, ba người tụ lại mới có phần thắng.
- Không cần, có một số việc vẫn nên tự tay làm thì thống khoái hơn, ví dụ như - báo thù.
Long Trần nhìn Đường Uyển Nhi, mỉm cười.
Nhìn ánh mắt chân thành của Long Trần, Đường Uyển Nhi lập tức minh bạch tâm của Long Trần, hắn muốn báo thù cho người của Thiên Địa Hội, muốn đòi lại toàn bộ những khuất nhục mà mọi người từng phải chịu đựng.
Nhìn ánh mắt kiên nghị của Long Trần, tuy vẫn có chút lo lắng, nhưng cuối cùng nàng ta vẫn gật đầu, chậm rãi lui lại mấy bước.
Nàng ta biết, tuy Long Trần bình thường hi hi ha ha, không có một chút ngạo khí nào, đó là bởi vì hắn chôn sâu ngạo khí trong xương tủy.
Một nam nhân có thể không có ngạo khí, nhưng nhất định phải có ngạo cốt, Long Trần chính là như vậy, hành vi hèn hạ của đám người Cốc Dương, Tề Tín, Lôi Thiên Thương đã triệt để chọc giận Long Trần.
Tuy Long Trần không nói với bất kỳ ai, nhưng hắn đã ghi tạc thù này ở trong lòng, cho nên điều hiện tại hắn cần phải làm là - báo thù.
Diệp Tri Thu nhìn Long Trần, cũng chậm rãi lui ra, chỉ để lại một mình Long Trần đối mặt với Cốc Dương.
Nhìn thân ảnh không hề cao lớn đó, lại tràn ngập khí phách ngạo thị thiên địa, trong thiên địa không ai có thể kháng cự, đó là ngạo khí phát ra từ trong xương tủy, thậm chí còn không để thiên địa ở trong mắt, phá vỡ toàn bộ thương khung.
Vù.
Không gian chấn động, phù văn trên người Cốc Dương cuối cùng cũng không di động nữa, đã ngừng lại rồi, nhưng hiện tại khí tức trên người hắn đã đề thăng tới một loại cảnh giới khủng bố.
- Long Trần, ta đã nói ta sẽ đập ngươi thành bánh thịt, vậy thì nhất định sẽ làm được.
Cốc Dương sau khi trải qua tổ huyết gia trì, thanh âm khàn khàn, giống như cạo sắt, trên mặt lại vô cùng dữ tợn, khiến người ta sợ hãi.
- Chịu chết đi.
Cốc Dương hét lớn một tiếng, giậm một bước trên mặt đất, toàn bộ đại địa đều rung chuyển, ầm ầm lao về phía Long Trần.