Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 410: Long trần trở về (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu nhìn các đệ tử nằm trên mặt đất, hai mắt giống như sắp phun ra lửa, không khỏi rơi nước mắt.

Bọn họ hận mình vô năng, nhưng lại không thể thay đổi được gì, đồng thời cũng biết, cạnh tranh trong biệt viện chính là tàn khốc như vậy.

Trong đại hội, chỉ cần không đả thương tới tính mạng, vậy sẽ không có ai ngăn cản, mà Tề Tín, Lôi Thiên Thương xuất thủ tàn nhẫn như vậy, chính là để đả kích lòng tin của mọi người, khiến bọn họ sợ hãi, cho tới khi khuất phục thì thôi.

Mà đám Tề Tín vô cùng giảo hoạt, đặt mục tiêu đả kích trọng điểm ở bên Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu.

Mà đám người Tống Minh Viễn liều mạng muốn cứu viện, nhưng chỉ tiếc chiến lực không bằng đối phương, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ chịu nhục, nhưng lại đành bất lực, điều này khiến người ta phẫn nộ tới muốn giết người.

Nhưng bọn họ không có dũng khí lớn như Long Trần, bọn họ không dám giết người, chỉ có thể nghẹn ở trong lòng.

Đồng thời bọn họ cũng nghĩ tới một loại khả năng, đây là một loại mưu kế của Tề Tín, năm thế lực liên hợp, bọn họ chỉ muốn cướp Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu về đội ngũ.

Một mặt là muốn lưu lại dư địa, không muốn triệt để đắc tội tới chết với đội ngũ của ba người bọn họ, cũng có ý tứ cảnh cáo nhất định.

Mà một mặt khác thì còn âm độc hơn, đây là biến tướng gây chia rẽ quan hệ giữa hai bên, tuy bọn họ muốn giúp, nhưng cuối cùng lại không thể giúp được.

Kết quả cuối cùng là người bên Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu toàn bộ bị đánh ngã, cờ bị đoạt đi.

Mà thế lực của bọn họ lại cơ bản không có tổn thương gì, tuy cờ ít nhưng lại không bị cướp đi.

Thế là một hạt giống không an định được gieo xuống, người của hai bên thế lực đó sẽ cho rằng bên mình xuất công không xuất lực, không thực sự muốn giúp bọn họ, khiến nội bộ của bọn họ sẽ phát sinh mâu thuẫn.

Có điều quả thật đúng là như vậy, trong một đoạn thời gian về sau, đệ tử ngoại môn bên trong bởi vì chuyện này mà phát sinh cãi vã, có điều bị bọn họ nghiêm khắc áp chế xuống, nhưng hạt giống này đã chôn xuống, nếu không giải quyết sớm, liên minh này rất nhanh sẽ tan vỡ.

Hôm nay mặt trời vừa nhổ lên ở phía đông, dùng ánh nắng ấm áp vuốt ve đại địa.

Nhưng ánh nắng ôn nhu như vậy lại không thay đổi được khí tức tràn ngập mùi thuốc súng trên chiến trường.

Trong sân thí luyện của Công Hội Đại Hội, cờ nhỏ đã được cắm khắp sân, mười mấy đội ngũ cũng đã toàn bộ tập hợp xong.

Hôm nay là lần Công Hội Đại Hội thứ ba, không khí toàn trường khẩn trương dị thường, Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu biết, nếu lần này còn đứng bét, vậy thì thật sự sẽ tiêu tùng.

Sau khi Long Trần rời khỏi, dùng toàn bộ tích phân mua dược liệu, ba ngày ba đêm, không ngừng không nghỉ luyện chế đan dược, chính là để mọi người không đến mức bị tụt lại quá nhiều, cũng là để đặt nền móng cho tranh thứ tự trong lần đại hội thứ hai.

Nhưng lần trước sau khi bọn Cốc Dương giành được đệ nhất, có được đại lượng tích phân, không chỉ mua đan dược, còn có một số phụ trợ phẩm tu hành, chiến lực nhanh chóng đề thăng.

Cho nên lần trước bên bọn họ cho dù có sự trợ giúp của Long Trần, vẫn không chiếm được ưu thế quá lớn, có thể thấy được phần thưởng của vị trí số một dày tới cỡ nào.

Ba vị trí đầu đều do Cốc Dương, Tề Tín và Lôi Thiên Thương chiếm lấy, lần trước đã bị bỏ xa một đoạn cự ly, chỉ sợ lần này chênh lệch sẽ càng lớn hơn.

- Đường Uyển Nhi, thế nào? Đã nghĩ kỹ chưa? Thần phục ta, tình cảnh của ngươi lập tức sẽ có chuyển biến tốt, nếu không nếu không vĩnh viễn sẽ đứng bét.

Cốc Dương ngạo nghễ nhìn Đường Uyển Nhi, nói.

- Ngươi nằm mơ đi.

Trên mặt Đường Uyển Nhi lộ ra vẻ chán ghét.

Cốc Dương lại chẳng buồn để ý, cười nói:

- Ngươi vẫn có nhớ tới tiểu bạch kiểm kia à? Ha ha, sắp hai tháng rồi hắn vẫn chưa trở về, vậy chứng tỏ hắn đã sớm biến thành phân của ma thú rồi.

- Cốc Dương, lần này ta sẽ không để ngươi thực hiện được ý đồ đâu.

Đường Uyển Nhi cắn răng nói.

Cốc Dương cười lạnh một tiếng, thản nhiên nói:

- Tùy ngươi, có điều ta thấy sau khi ngươi ba lần đứng bét bảng thì chắc sẽ vĩnh viễn trở thành độn sổ đó.

Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Cốc Dương, Đường Uyển Nhi hít sâu một hơi, nói với Diệp Tri Thu:

- Tri Thu tỷ, nếu lần này chúng ta còn thất bại, ta sẽ giết bọn họ.

Diệp Tri Thu gật đầu, trong mắt hiện lên một tia lạnh như băng:

- Ta cùng ngươi giết đám hỗn đản này, báo thù cho Long Trần.

Trong hai tháng này, Long Trần không có một chút tin tức nào, chỉ sợ là đã dữ nhiều lành ít, hiện giờ trong lòng hai người vô cùng thương tâm và phẫn nộ.

Lần này bọn họ đã sinh ra sát tâm đối với đám người Cốc Dương, chiến đấu và giết người là hai khái niệm khác nhau, chiến đấu là xem lực lượng của ai lớn hơn, mà giết người thì chỉ cần xem ai đủ tàn nhẫn hơn, có ai mà không sợ chết chứ.

Hiện giờ Long Trần đã chết rồi, trong lòng Đường Uyển Nhi đau như bị kim đâm, nàng ta hận chết mấy người trước mắt này, nàng ta muốn đồng quy vu tận với bọn họ.

- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, đại hội hiện tại bắt...

- Chờ một chút, xin lỗi, đã tới chậm!

Bỗng nhiên một thanh âm cắt ngang lời Vạn sư huynh, mọi người kinh hãi quay đầu, chỉ thấy một thân ảnh nghênh đón ánh sáng mặt trời, đang bước về phía mọi người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)