Trong Huyền Thiên Biệt Viện, cuộc chiến xếp hạng của công hội lại bắt đầu, lần này là lần đại hội thứ ba của Huyền Thiên Biệt Viện.
Lần đại hội đầu tiên, đội ngũ của Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu bị phản đồ bán đứng, đạt được không lá cờ, xếp hạng cuối cùng.
Long Trần dưới cơn giận dữ mà giết người, bị trục xuất tới Loạn Thạch Hoang Nguyên, hy vọng sống sót cực kỳ xa vời, dù sao đó cũng là phần mộ của người bị trục xuất.
Từ lúc biệt viện khai viện tới nay, vốn không có một đệ tử cấp hạch tâm nào có thể từ nơi trục xuất sống sót trở về.
Mà những đệ tử cấp hạch tâm không sống sót trở về đó toàn bộ đều là cao thủ đã đột phá Dịch Cân cảnh, nhưng Long Trần chỉ là Ngưng Huyết thất trọng thiên, hy vọng sống sót càng xa vời hơn.
Sự ra đi của Long Trần mang đến ảnh hưởng cực lớn cho sĩ khí của bên Đường Uyển Nhi và bên Diệp Tru Thu, có điều khiến người ta vui mừng là, dù bọn họ phải thừa nhận đả kích cực lớn, nhưng lại không có một ai rời khỏi.
Sau khi ăn vào đan dược Long Trần để lại cho họ, tu vi của bọn họ lại tăng vọt, cho dù không có đại lượng tích phân duy trì, vẫn không kém bất kỳ ai.
Sau khi đại hội lần một kết thúc, người bên Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu chỉ có thể nhận được một số nhiệm vụ giá rẻ ở chỗ tuyên bố nhiệm vụ.
Hơn nữa những nhiệm vụ này còn không phải là ngày nào cũng có, bởi vì đại đa số nhiệm vụ đều bị thế lực khác chọn rồi, càng đừng nói tới những nhiệm vụ cao cấp có nhiều dầu mỡ.
Khiến cho người ta phẫn nộ là, khi chấp hành nhiệm vụ, còn thường xuyên bị thế lực khác gạt bỏ, trào phúng, chửi rủa và các loại khiêu khích, trước giờ chưa hề ngừng.
Điều này khiến Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu phẫn nộ không thôi, đây quả thực là muốn bức người ta vào chỗ chết, ngay cả khi làm nhiệm vụ giá rẻ nhất cũng có người quấy rối, nếu không hoàn thành, còn không có được phần thưởng tích phân, thật sự là khinh người quá đáng.
Từ sau khi đại hội lần đầu tiên kết thúc, Long Trần bị trục xuất, tất cả thế lực của cả biệt viện chia làm ba phe phái.
Một phe phái chính là lấy Cốc Dương dẫn đầu, tổng cộng có bảy thế lực kết thành một liên minh, bọn họ là tồn tại cường đại nhất trong tất cả các phe phái.
Còn có một phe phái chính là do Đường Uyển Nhi, Diệp Tri Thu cầm đầu, phe phái của bọn họ có năm thế lực.
Trừ Tống Minh Viễn, Lý Kỳ ra, còn có một người dẫn theo thế lực của mình gia nhập với bọn họ, người đó chính là La Thương.
Cũng chính là người đầu tiên đứng ra ủng hộ Long Trần, mà những người cũng từng đứng ở phía Long Trần, tỏ ý ủng hộ Long Trần, sau khi Long Trần bị trục xuất, lại bảo trì trầm mặc, có người thậm chí vụng trộm gia nhập trận doanh của Cốc Dương.
Điều này khiến Đường Uyển Nhi lại càng tức giận hơn, nhưng cũng đành bất lực, đồng thời nàng ta cũng nhìn thấy sự tàn khốc của hiện thực.
Lúc trước có bảy thế lực đứng ra ủng hộ Long Trần, nhưng lại chỉ có ba người Tống Minh Viễn, Lý Kỳ và La Thương là thật sự bội phục Long Trần, nguyện ý cùng tiến cùng lùi với hắn.
Bốn thế lực khác rõ ràng là nhìn trúng chiến lực khủng bố của Long Trần và thế lực cường đại của Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu.
Bọn họ cũng không phải đồ ngốc, tuy Cốc Dương cường đại, nhưng một mình thì không thể đối kháng với Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu.
Quan trọng nhất là trong đội ngũ của bọn họ có tên gia hỏa tiềm lực vô hạn như Long Trần, Ngưng Huyết thất trọng thiên có thể miễn cưỡng địch nổi đệ tử hạch tâm Dịch Cân cảnh, đó chính là tiềm lực vô hạn.
Cho nên lúc ấy bọn họ cho rằng, dưới tình huống mọi người gây áp lực cho biệt viện, nhất định có thể giữ được Long Trần.
Như vậy không chỉ thể hiện ra sự chính nghĩa của mình, còn có thể lôi kéo được một bạn hợp tác cường đại, chính là nhất cử lưỡng tiện.
Nhưng về sau chưởng môn hiện thân, trục xuất Long Trần tới Loạn Thạch Hoang Nguyên, bọn họ liền trợn tròn mắt, Long Trần ở trong mắt bọn họ là chắc chắn sẽ phải chết.
Như vậy bọn họ không thể không lựa chọn lại trận doanh của mình, có người thậm chí không tiếc khúm núm nịnh bợ Cốc Dương, gia nhập trận doanh của hắn.
Trừ hai trận doanh tử địch Cốc Dương, Đường Uyển Nhi ra, còn có một trận doanh trung lập, đầu lĩnh của thế lực này là Quan Văn Nam.
Cũng chính là đệ tử hạch tâm thứ tư giác tỉnh tổ văn trong Huyền Thiên Biệt Viện, tuy chiến lực của hắn cường đại, tính tình cao ngạo.
Nhưng đối mặt với ba người cũng giác tỉnh tổ văn khác, trong lòng lại không khỏi đắn đo, nhất là Cốc Dương, trước khi tiến vào biệt viện đã giác tỉnh tổ văn, chiến lực là mạnh nhất trong mọi người.
Mắt thấy đám người Cốc Dương và Đường Uyển Nhi đối đầu gay gắt, hắn vô cùng sáng suốt lựa chọn trung lập, vừa không nịnh nọt gia nhập Cốc Dương, cũng không bỏ đá xuống giếng ức hiếp Đường Uyển Nhi.
Dẫn theo bốn thế lực tự mình làm việc của mình, không đắc tọi với hai thế lực còn lại.
Một tháng sau, khi Long Trần đang liều mạng kích sát ma thú cấp ba ở Loạn Thạch Hoang Nguyên, đại hội lần thứ hai lại bắt đầu lại bắt đầu.
Đại hội lần này so với lần đầu tiên thì càng kịch liệt hơn, sau khi tranh đoạt xong cờ, thế lực của Cốc Dương và Đường Uyển Nhi bắt đầu xảy ra va chạm kịch liệt.
Cừu nhân gặp mặt là đỏ mắt, toàn lực điên cuồng công kích đối phương, cướp đoạt cờ của đối phương, nhưng khiến mọi người cực kỳ hoảng sợ là.
Cốc Dương toàn lực bùng nổ, phù văn trên người toàn bộ sáng lên, lực lượng cuồng bạo vô biên, một mình lực chiến Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu.
Lúc này mọi người mới kinh hãi phát hiện, Cốc Dương quá cường đại, không hổ là tồn tại giác tỉnh tổ văn sớm nhất, vận dụng Tổ văn chi lực càng thành thạo hơn.
Mà Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu, vừa giác tỉnh tổ văn không đến hai tháng, không thể phát huy ra uy lực chân chính của tổ văn.
Hai người vừa tức vừa lo, nhưng cho dù xuất kích toàn lực cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn đánh bại đối phương.
Vốn hai bên chính là năm đấu bảy, trên thế lực có khoảng cách nhất định, mà một mình Cốc Dương lại cầm chân hai đối thủ cường đại nhất, bên này lập tức bị thua.
Khi tiếng chuông kết thúc vang lên, cờ của Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu lại bị cướp sạch, biết sao được, thực lực của hai bên chênh lệch quá xa.
Đối phương có hai đệ tử cấp hạch tâm trực tiếp nhảy vào trong đội ngũ của Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu, những đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn đó căn bản không có sức ngăn cản.
Đáng giận nhất là, bọn họ không chỉ muốn cướp cờ, lại hạ độc thủ với những đệ tử cả gan ngăn cản, đánh cho bọn họ ai nấy gãy xương đứt gân, không đứng dậy nổi.
Sau khi tiếng chuông vang lên, đệ tử của thế lực hai người trên cơ bản không có mấy người còn có thể đứng được, toàn bộ đều trọng thương nằm dưới đất.