Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 400: Ám ảnh ma báo (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Cũng may trong động khá là sạch sẽ, không có phân, con rết bạc này cũng coi nhưbiết ưa sạch.

Sau khi tiến vào huyệt động, Long Trần lấy ra một cái lều, đây là của người khi Long Trần vừa tới biệt viện đã muốn đánh cướp hắn.

Chăn gối đệm thì đều bị Long Trần ném đi, có điều lều trại xa hoa này thì được Long Trần giữ lại.

Sau khi chỉnh chang chỗ nghỉ ngơi, Long Trần nhìn sắc trời, vừa tới giữa trưa, trực tiếp ở bên ngoài dựng một cái nồi lớn.

Để một túi độc của rết bạc vào trong nồi sắt, lập tức khí tức tràn ngập vị đạo ăn mòn lan ra, ngửi một chút, cảm giác khí quản của mình như sắp thối rữa.

Long Trần đã sớm bịt chặt miệng mũi, châm lửa dưới nồi, đồng thời tẩm hơn trăm đầu mũi tên vào trong nọc độc, sau đó mới nhanh chóng rời khỏi.

Ra ngoài mấy dặm Long Trần mới dám hít thở, nọc độc của rết bạc quá.

Cũng may hắn đã sớm đặt đủ vật liệu gỗ phía dưới nồi sắt, theo hỏa diễm đun nóng, mũi tên trong nọc độc sẽ được đun kỹ, rất dễ hấp thu nọc độc.

Chờ củi cháy hết, nọc độc chắc cũng được đun đủ rồi, hơn một trăm mũi tên có kịch độc cũng được chế xong.

Hiện giờ Long Trần không cần làm gì cả, chỉ cần ngoan ngoãn chờ đợi là được rồi, hiện tại hắn cũng không dám đi lung tung.

Chung quanh toàn là địa bàn của ma thú cấp ba, với sức của hắn hiện tại, chống lại ma thú cấp ba sơ kỳ, xác suất thắng lợi cũng không cao.

Nếu gặp phải ma thú cấp ba trung kỳ, vậy thì không thể tính tới xác suất thắng lợi, mà phải tính xác suất trốn thoát.

Sau hơn hai tiếng, Long Trần phát hiện lửa trại đã tắt, lúc này mới chậm rãi quay về, trong không khí vẫn tràn ngập mùi khiến người ta hít thở không thông.

Đi đến trước nồi sắt, phát hiện nọc độc trong nồi sắt đã cạn, trên tất cả mũi tên đều bị nhuộm thành màu đen.

Long Trần vừa cầm lấy một mũi tên, chuẩn bị ước lượng một chút, bỗng nhiên cả nồi nổ tung, dọa cho Long Trần nhảy dựng, vội vàng lui về phía sau, nếu hắn không cẩn thận bị mũi tên đâm trúng, vậy thì đúng là chết không nhắm mắt.

Thì ra nọc độc của rết bạc quá khủng bố, nồi sắt dày tới một tấc đó không ngờ bị ăn mòn giống như thủy tinh, không chịu nổi trọng lượng của mũi tên mà vỡ tan.

Long Trần nhìn những mũi tên đen xì như mực, trong lòng cảm thấy hưng phấn, có những tên độc này, liệp sát ma thú cấp ba sẽ thoải mái hơn.

Mắt thấy sắc trời đã tối dần, Long Trần cũng quay về trong lều trại nghỉ ngơi, dứt khoát ngay cả tu luyện cũng lười chẳng muốn làm, sau khi dùng tên độc bố trí mấy cạm bẫy kích phát ở chung quanh thì cắm đầu ngủ vùi.

Sáng sớm hôm sau, Long Trần thu hồi cạm bẫy, bắt đầu rụt rè tiến về phía nam, tranh thủ lúc bay tới hôm qua, hắn ở trên diều hâu quan sát địa hình chung quanh, hắn biết gần đây có một con ma thú cấp ba - Ám Ảnh Ma Báo.

Ma thú Ám Ảnh Ma Báo cấp ba tốc độ cực nhanh, hung mãnh dị thường, nhưng khác với đại đa số ma thú loại báo, nó thích đi săn vào ban ngày.

Ma thú khác với nhân loại, chúng không thể tu hành, nhưng có thể thông qua huyết nhục, cung cấp năng lượng cho mình, khiến mình trưởng thành nhanh hơn.

Mà chỗ khủng bố nhất của Ám Ảnh Ma Báo là lớp ngụy trang gần như là ẩn hình của nó, tuy nó là ma thú loại da lông, nhưng lông của nó lại không ngờ có thể căn cứ vào máu sắc chung quanh mà đổi màu.

Trốn trong cổ khô hoặc là nham thạch, căn bản không thể phát hiện, có một số ma thú thậm chí đi đến trước mặt nó cũng không biết mình đã đi tới trước mặt tử thần.

Sau khi tiến về phía trước hơn trăm dặm, Long Trần bước chậm lại, tính toán cự ly, chắc là tới rồi.

Triển khai thần thức, quả nhiên Long Trần phát hiện một thân ảnh đang ẩn núp trong nham thạch, lười biếng phơi nắng.

Nằm bò trong đống đá, màu sắc thân thể hoàn toàn nhất trí với nham thạch, nếu không phải ngày hôm qua Long Trần đã thấy nó từ trong đống đá nhảy dựng lên, phát ra tiếng rít gào cảnh cáo, chắc hắn cũng không ngờ ma thú này lại có thể ngụy trang một cách đáng sợ như vậy.

- Cự ly thế này được rồi.

Long Trần nhìn xung quanh, nơi này vừa hay là một con đường nhỏ thiên nhiên, là nơi tốt nhất để bố trí cạm bẫy.

Vốn Long Trần muốn bố trí cạm bẫy kiểu hố ở trên mặt đất, nhưng nghĩ tới hình thể mạnh mẽ của Ám Ảnh Ma Báo, vẫn đành từ bỏ, như vậy xác suất thành công không lớn, hơn nữa đào hố quá phí sức.

Muốn làm một cạm bẫy kiểu kích phát, tương tự như cái hố lần trước lừa Anh Hầu, có điều vẫn lắc đầu.

Cạm bẫy như vậy cần tự đi câu dẫn Ám Ảnh Ma Báo, vạn nhất mình không cẩn thận, kích phát cạm bẫy, chắc sau khi chết rồi còn bị Ám Ảnh Ma Báo cười nhạo.

Do dự đi do dự lại, Long Trần lấy ra sáu cây cường, bố trí sáu tên độc cơ quan ở hai bên đường.

Sau khi dây cung được kéo căng, Long Trần dùng một thanh chủy thủ kẹp vào dây cung, chỉ cần chủy thủ khẽ động, dây cung sẽ buông ra, bắn mũi tên đi.

Sau cây trường cung, toàn bộ bố trí ở bên cạnh đường nhỏ, cự ly giữa mỗi một cây cung là một trượng, với thân hình dài đến bảy trượng của Ám Ảnh Ma Báo, chỉ cần đi qua nơi này, sáu mũi tên cùng bắn, khẳng định có mấy mũi có thể bắn trúng nó.

Kiểm tra lại sáu cây cung, sau khi xác nhận không có bất kỳ sơ hở gì, Long Trần chậm rãi lần mò tới vị trí của Ám Ảnh Ma Báo.

Khi còn cách ma báo năm sáu dặm, Long Trần dừng chân, nếu tới gần hơn, có thể khiến nó cảnh giác.

Vươn tay ra mò một tảng đá to bằng quả trứng, dồn đủ khí lực, nhắm vào đầu Ám Ảnh Ma Báo mà ném tới.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 51%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (4)