Mắt mọi người hoa lên, bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một nam tử trung niên, không ai thấy rõ hắn xuất hiện thế nào.
- Tham kiến chưởng môn.
Tôn trưởng lão hoảng sợ, vội vàng khom mình hành lễ, đệ tử khác cũng vội vàng hành lễ.
Trong lòng tất cả các đệ tử mới không khỏi chấn động mãnh liệt, người này chính là chưởng môn của Huyền Thiên Biệt Viện, cường giả tuyệt thế trong truyền thuyết.
Trong lòng Long Trần cũng khẽ động, nhìn về phía Lăng Vân Tử, khiến Long Trần kinh hãi là, Lăng Vân Tử đứng ở đó, nhưng Linh hồn chi lực của hắn không ngờ lại không thể bắt giữ được thân ảnh của Lăng Vân Tử.
Giống như đó chính là một hư ảnh không tồn tại, càng không thể cảm ứng được tu vi của hắn, giống như hắn đã dung nhập vào toàn bộ thiên địa.
- Tu vi khủng bố quá.
Trong lòng Long Trần chấn động mãnh liệt, trong những cường giả mình từng gặp, trừ sinh mệnh thụ thần đến từ Linh giới thì Lăng Vân Tử ra cường đại nhất.
Lăng Vân Tử gật đầu, nhìn về phía đám người Long Trần, mỉm cười nói:
- Các ngươi làm như vậy cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì đâu, quy củ của biệt viện là lão tổ tông lập ra, cho dù là ta cũng không thể sửa đổi.
Nếu các ngươi muốn dùng cách này để áp chế biệt viện, vậy thì sai rồi, cho dù tất cả các ngươi rời khỏi, quy củ của biệt viện cũng không thể sửa đổi.
Đám người Đường Uyển Nhi không khỏi biến sắc, ngay cả chưởng môn cũng không thể thay đổi, vậy chẳng phải chuyện Long Trần bị đuổi là ván đã đóng thuyền à?
Long Trần quay đầu lại, nói với mọi người bên cạnh:
- Hảo ý của các ngươi, ta xin nhận, Long Trần ta một người làm một người chịu, không có gì ghê gớm cả.
Huống chi, ta cũng đâu phải bị giết mổ gì, mọi người không cần phải buồn như vậy, cho dù không có Huyền Thiên Biệt Viện, ta cũng sẽ tự mình trưởng thành lên.
- Long Trần...
Đường Uyển Nhi run giọng nói.
Long Trần xua tay, cắt ngang lời Đường Uyển Nhi:
- Mọi người đã không còn là trẻ con, đừng hành động theo cảm tình, các ngươi tới đây đều có lý tưởng và sứ mệnh của mình, đừng giở tính trẻ con.
Đường Uyển Nhi không khỏi lệ rơi đầy mặt, nhẹ giọng khóc nức nở, trong lòng người khác cũng rất chua xót, nhưng chuyện Long Trần bị đuổi đã thành kết cục đã định.
Xa xa đám người Cốc Dương cười lạnh nhìn bên này, Tôn trưởng lão cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu Long Trần không bị đuổi, kế hoạch của hắn cũng không thể tiến hành.
Nhìn Long Trần, trong hai mắt Lăng Vân Tử hiện lên một tia tán thưởng, mở miệng nói:
- Căn cứ vào quy củ của biệt viện, Long Trần ngươi có hai con đường có thể đi, một là bị đuổi, hai là bị trục xuất.
- Trục xuất?
Long Trần sửng sốt, không ngờ còn có một lựa chọn khác.
- Đúng vậy, quy củ của biệt viện là nghiêng về cường giả, cho nên ngươi vẫn có cơ hội ở lại biệt viện, nhưng phải xem ngươi lựa chọn thế nào?
Lăng Vân Tử nói.
- Chỉ sợ trục xuất này cũng không phải là đơn giản chứ.
Long Trần hỏi.
- Đương nhiên, cái gọi là trục xuất, là lưu đày đệ tử hạch tâm xúc phạm viện quy tới Loạn Thạch Hoang Nguyên ở cách biệt viện mười vạn dặm.
Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, nơi đó ma thú cấp ba hoành hành, thậm chí còn có khả năng gặp phải ma thú cấp bốn.
Lăng Vân Tử trầm giọng nói.
Mọi người vừa nghe vậy không khỏi tim đập thình thịch, ma thú cấp ba, thế không phải là lấy mạng người ta à? Trong cùng cấp, có mấy người có thể đối chiến với ma thú cấp ba?
Càng đừng nói là ma thú cấp bốn, đó chính là tồn tại khủng bố có thể tương đương với trưởng lão Đoán Cốt cảnh, lựa chọn trục xuất, đó không phải là tự tìm đường chết à?
Bị đuổi thì ít nhất cũng còn mạng, bị trục xuất vào trong đó, căn bản không có đường sống.
- Trước kia từng có người lựa chọn trục xuất chưa?
Long Trần do dự một chút rồi hỏi.
- Có, từ lúc biệt viện thành lập đến nay, tổng cộng có một trăm bảy mươi ba người lựa chọn trục xuất.
Lăng Vân Tử nói.
- Có mấy người thành công?
Long Trần khá là quan tâm tới vấn đề này.
- Thật đáng tiếc, không có một ai.
Lăng Vân Tử nói.
- Hả?
Người bên cạnh Long Trần đều phát ra tiếng kinh hô, mấy ngàn năm qua có hơn một trăm đệ tử hạch tâm từng lựa chọn trục xuất, không ngờ không có một ai sống sót trở về, đây căn bản không phải là cửu tử nhất sinh, mà là bách tử vô sinh.
- Long Trần, đừng, chọn đó chính là tử lộ.
Đường Uyển Nhi cả kinh kêu lên.
Long Trần mỉm cười, an ủi:
- Đừng sợ.
Quay đầu lại, thi lễ với Lăng Vân Tử:
- Đa tạ chưởng môn, đệ tử lựa chọn trục xuất.
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, Long Trầnnày rốt cuộc có phải là kẻ điên không? Tử lộ rõ ràng như vậy cũng muốn xông vào à?
Có điều nhớ lại những sở tác sở vi của Long Trần từ khi tới biệt viện, bọn họ đều phát giác, hình như Long Trần chưa bao giờ bình thường.
Động thủ ở khu vực cấm võ, tát Chấp Pháp Giả, đối kháng sư huynh Dịch Cân cảnh, chỉ vào mũi trưởng lão mà mắng chửi, có chuyện nào là người bình thường có thể làm ra đâu?
- Ha ha ha, được, ngươi trở về chuẩn bị một chút đi, ba ngày sau, ngươi sẽ bị trục xuất đến Loạn Thạch Hoang Nguyên.