Vì vậy, sau khi Tạ Lưu Vân kết thúc bài phát biểu dài đó, tất cả mọi người có mặt đều quay sang nhìn tôi, kể cả Nam Hoa chân nhân.
Người xưa luôn chú trọng địa vị lúc tham gia chiến đấu, nếu như không có đầu não, thì chiến thắng cũng không huy hoàng. Ngày nay, chúng sinh đều đang chiến đấu vì vận mệnh của mình, tất nhiên cũng cần có người đứng ra thống nhất toàn quân.
Trong trường hợp này, nghe lệnh của ai, đã thành vấn đề lớn rồi.
Mọi người đều dùng những ánh mắt khác nhau để nhìn tôi, có người mong chờ, có người hưng phấn, có người lo lắng, có người nhẹ nhõm, có người mừng rỡ... có người nơm nớp lo sợ, có người nghi ngờ, dù sao suốt ba ngàn năm qua, Ma đạo vẫn không nằm trong tam giới mà.
“Tạ Lan, chuyện phải đến sẽ luôn đến, anh buộc lòng phải ý thức được trách nhiệm của mình.” Tuyết Dương nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây