Cửu Long Kéo Quan

Chương 1495: Thoát khỏi vực sâu (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Người con gái mặc áo trắng khẽ run rẩy, chầm chậm xoay người lại, đó chính là dung nhan của người mà tôi vẫn thường ngày đêm nhung nhớ.

Nét thanh xuân nay chẳng bằng xưa, ta và nàng gặp nhau xa nhau vốn là chuyện chẳng đặng đừng. Có lẽ bởi thứ quý giá nhất trên thế gian này chính là mất đi rồi lại tìm được, bởi vì mãi mãi chẳng hẹn gặp lại, thế nhưng lại có duyên tương phùng.

Dù cho lần tương phùng này chỉ e chỉ là một cơn mộng, là bong bóng xà phòng.

Gò má trắng mịn như ngọc, dưới rèm mi dài kia là cặp tuệ nhãn tỏ tường dường như ngập ngừng muốn nói lại thôi, dáng vẻ mong manh như lưu ly, khiến người ta thật đau lòng.

Ngay cả khi chẳng biết vì cớ gì mà Uy Nhuy lại xuất hiện ở đây, tất cả những gì tôi nhìn thấy vẫn là vẻ hoảng loạn, ngượng ngùng và cả tình ý nồng đậm không hề suy chuyển của cô ấy.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)