Ngay thời khắc tôi chém đứt hư không, cũng chính là lúc tôi kề kiếm tự sát.
Tôi vẫn ho ra máu, Vĩnh Hằng Kiếm Thể tiếp tục vỡ vụn, tạo ra những tiếng kim loại va chạm nghe rất chói tai.
A Lê vội vàng chiếu ánh trăng vào tôi, nhưng tôi lại cứ để mặt ánh trăng xuyên qua cơ thể mình...
Nỗi đau đớn tận xương tủy khiến tôi phát điên, trách nhiệm nặng nề đến mức không ai dám tiếp nhận khiến tôi sợ hãi, căm ghét, khơi dậy cơn thịnh nộ vô bờ bến sớm đã đè nén trong lòng tôi.
Tôi cảm thấy mình đã bị lừa một vố đau đớn, có lẽ từ giây phút tôi đồng ý theo Bạch Hà Sầu xuống sông hành nghề vớt xác, tôi đã bị bọn họ kéo lên thuyền cướp biển rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây