Sau khi tặng cho Tây Vương Mẫu một tấm bia Thất Sát, Vương Mẫu đã lập tức rời đi và đến Quy Khư, bên trong đại điện chỉ còn lại mỗi tôi cùng Tạ Lưu Vân.
“Lúc ngươi còn chưa đến đây, ta đã dùng kiếm Lục Nhậm m Dương suy đoán ra được Nhân gian sẽ xảy ra chuyện lớn, nhưng không ngờ lại là ngươi lại sắp sửa rời khỏi Nhân gian.” Tạ Lưu Vân nói.
“Ta lại tài đức gì mà có thể khiến kiếm Lục Nhậm m Dương suy đoán thành chuyện lớn trong thiên hạ.” Tôi cười khẩy trả lời.
“Tạ Lan, ngươi đừng quên mệnh của ngươi có được như thế nào, ngươi không giấu được ta đâu...”
“Ồ, ông lại biết được những gì vậy?” Tôi tò mò hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây