Thùy Họa phá tan màn sương bước ra, đôi mắt như vực sâu thăm thẳm khó đoán, dáng vẻ lạnh lùng, khinh thường tất cả sinh mệnh.
Nếu như nói Tử Thần Thái Cổ Minh Giới là vị vua của vong hồn trong khắp thiên hạ, vậy thì Thái Sơ Tử Thần lại chính là người từ bỏ thân phận này. Sau khi cơ thể đã hóa Khôi Cương, nơi thích hợp nhất để Thùy Họa tồn tại chính là Âm Dương Tuyệt Địa.
Bởi vì Khôi Cương tượng trưng cho công kích của trời đất, bất luận cơ thể cô ở nơi nào đều sẽ gây ra sự hủy diệt, sinh tử luân phiên.
Mộ Dung Nguyên Duệ không biết chân tướng sau khi rắn nuốt đuôi thất bại, kỳ thực mà nói rắn nuốt đuôi thành công hay thất bại mà nói đối với Thùy Họa đều không gây ra chút ảnh hưởng nào, bởi vì Thùy Họa đã vốn đã vượt qua sự sống và cái chết, ký ức vĩnh viễn tồn tại.
Tử Thần phá tan sương đen, kỵ sĩ Tử Vong vui mừng khôn xiết, thế nhưng anh ta chưa kịp hét lên một tiếng “Tử Thần Bệ hạ” đã bị vuốt sói sắc nhọn của Thiên Tôn từ sau lưng đâm thủng ngực, nghiền nát cơ thể bạch cốt của anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây