Cùng Côn cất bước đi trong gió tuyết.
Uy áp của Thiên Đạo đã bị Côn bao phủ hoàn toàn, toàn thân tôi được thả lỏng.
“Sự trưởng thành của cậu so với tưởng tượng của ta quả là nhanh hơn rất nhiều, thế nhưng khi đấu với Thiên Đạo, nếu chỉ dựa vào sức mạnh vận mệnh mà bản thân cậu nắm giữ chỉ e là chưa đủ.” Côn nói.
“Trời diệt chúng sinh, chúng sinh diệt trời, tôi cũng chỉ là kẻ thừa mệnh chắp bút mà thôi.” Tôi đáp.
“Không, cậu sai rồi, thân phận của cậu không đơn giản chỉ là người chấp bút đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây