Nhìn bóng dáng Lữ Thuần Dương dần biến mất khỏi bầu trời, trong lòng tôi luôn cảm giác bức rức khó chịu, lo lắng nếu cứ ông ta thoải mái rời đi như vậy sẽ để lại hậu hoạn về sau.
Tuy nhiên, tôi thực sự không muốn giết ông ta.
Là nhân vật đại diện cho Nhân đạo và thiên tài kiếm đạo xuất sắc nhất trong đạo môn từ ba nghìn năm đổ lại đây, chỉ việc bẻ gãy kiếm thần của ông ta đã khiến tôi vô cùng áy náy.
Thực ra mọi tranh chấp giữa tôi và ông ta, đều nằm trong cuộc chiến bàn cờ.
Ông ta không phải là kẻ đại gian đại ác, cũng không rơi vào ma chướng, cho dù vì nể mặt Tạ Lưu Vân, tôi cũng không thể giết ông ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây