Hoặc có lẽ bởi vì mạng của tôi được trộm từ Tạ Lưu Vân, cho nên đối với chưởng giáo mà nói có một cảm giác thân thuộc khó tả, nhìn thấy ông bị lạnh nhạt vứt sang một bên, lại bị phủ Thiên Sư đối đáp qua loa cho xong chuyện, trong lòng tôi cảm thấy khó chịu vô cùng.
Hôm đó, sau khi tôi có phản ứng với bức tranh của Tạ Lưu Vân, hình ảnh hai hàng lệ chảy dài tôi vẫn còn nhớ như in.
Tôi nghĩ, chắc lúc trước tình cảm sư huynh đệ của họ nhất định rất gắn bó, nếu không vì sao đã cách hơn một trăm năm rồi vẫn không cấm kỵ gì mà muốn khóc là khóc.
Tiếc thay rằng, cho dù là tôi đã trộm mạng của Tạ Lưu Vân thì đã sao, tôi cũng chẳng phải là Tạ Lưu Vân của năm xưa nữa.
Trong lúc tôi đang buồn bã, đột nhiên Khương Tuyết Dương mở miệng hỏi tôi: “Cậu có biết con bài mạnh nhất của núi Long Hổ là gì không?”“Không phải là chín vị đệ tử hộ pháp đó sao?” Tôi không hiểu nên cứ đáp bừa một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây