“Hay! Hay! Hay…” Lúc nghe thấy người thần bí đếm đến hai thì Triệu Ngọc bất thình lình giơ cánh tay cầm súng lên, cao giọng hô: “Anh thắng! Anh mẹ nó thắng rồi!”Ngay lúc Triệu Ngọc giơ súng, hình ảnh theo dõi trên điện thoại di động cũng không xuất hiện điều gì khác thường, Khương Hiểu Tình trong màn hình vẫn nghiêm túc viết bài.
“Phù… phù…” Nhìn thấy Triệu Ngọc buông tay, sắc mặt Khương Khoa trắng xanh, hắn ta không ngừng thở hổn hển, hoảng sợ xê dịch cả người về phía sau.
Triệu Ngọc đứng dậy, nhanh chóng lui ra sau, mãi cho đến lúc chạm phải lan can của cầu lớn, trên mặt lộ vẻ mờ mịt, dường như cả cơ thể đã bị rút sạch vậy!
“Được! Được!”
Triệu Ngọc gật đầu, đầu tiên là cất súng ngắn vào bao, sau đó quay người lại, bám vào lan can nhìn thoáng qua dòng nước xiết mãnh liệt của sông Hồng Minh dưới cầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây