“Cả nhà tổ trưởng Ô đều sống ở thành phố Tịnh Hải!” Đội trưởng Vương Vĩnh Hà nói với đoàn người Triệu Ngọc: “Nhưng tổ trưởng Ô cũng có nhà riêng, sống một mình. Lúc nãy, cảnh sát đến nhà cô ấy mới phát hiện ra cửa phòng đã bị cạy, trong phòng bị lục tung hết cả lên!”“Tổ trưởng!” Miêu Anh vội nhắc nhở Triệu Ngọc: “Xem ra, chúng ta chắc hẳn đã đoán đúng rồi! Có thể Ô Phương Phương đã từng điều tra vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp, hơn nữa còn tra được gì đó nên mới bị giết người diệt khẩu, còn bị trộm đồ…”
“Sếp… Nếu đã thế thì…” Nhiễm Đào giơ điện thoại lên, kích động nói: “Tôi phải… tôi phải nhanh chóng gọi cho trợ lý Trần… Hỏi anh ta xem sao…”
Thấy Triệu Ngọc gật đầu, Nhiễm Đào không do dự nữa, nhanh chóng vọt sang phòng bên cạnh gọi điện thoại.
“Phó tổ trưởng Miêu, không nên kết luận quá sớm! Có điều…” Triệu Ngọc lắc đầu, sau đó lại gật đầu: “Nếu vụ trộm và vụ giết người xảy ra cùng một lúc, chứng tỏ… Nghi phạm có thể có đồng bọn… Chuyện này e rằng phức tạp hơn những gì chúng ta thấy bên ngoài nhiều…”
Chỉ trong phút chốc, Triệu Ngọc đã lờ mờ nghĩ đến điều gì đó quan trọng, nhưng lại không thể tóm chặt lấy nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây