“Hàn Khoan nói” Ngô Tú Mẫn nói tiếp: “Trước khi tốt nghiệp một năm, trường học sẽ bố trí thực tập cho sinh viên. Theo như sắp xếp trước đó thì đáng lẽ ông ta phải trở về thành phố Hoàng Kim để thực tập ở công ty dầu mỏ mới đúng. Nhưng bởi vì thủ tục xảy ra vấn đề, Hàn Khoan cần phải bổ sung giấy phép lao động, nên chỉ có thể đợi đến gần cuối năm mới làm được”“Ban đầu, Hàn Khoan tính về thành phố Hoàng Kim đợi, nhưng vừa hay gặp được một thầy giáo tên là Lang Hướng Dương. Sau khi thầy giáo Lang nghỉ hưu đã cùng bạn mở một công ty buôn bán, chuyên cung cấp trang thiết bị học tập ở Bắc Thiên”
“Thầy giáo Lang thấy Hàn Khoan tính tình thật thà, đầu óc lại thông minh, liền mời Hàn Khoan tới công ty ông ấy làm việc, còn hứa sẽ trả thù lao hậu hĩnh”
“Thứ nhất, Hàn Khoan chưa có việc làm, thứ hai, thấy thù lao lại cao, cho nên ông ta liền đi theo đoàn người thầy giáo Lang đến Bắc Thiên”
“Hàn Khoan nói, những người cùng tới Bắc Thiên với bọn họ còn có mấy bạn học khác nữa, nhưng không cùng khoa. Lúc ấy, công việc mà ông ta phụ trách chủ yếu là lắp đặt và bảo trì thiết bị, tuy rằng công việc vất vả nhưng kiếm được không ít”
“Chẳng qua, sau khi bận rộn gần nửa năm, giấy phép lao động của ông ta đã được làm xong, ông ta không thể không từ chối thiện ý của thầy giáo Lang, xin nghỉ việc và trở về công ty dầu mỏ ở thành phố Hoàng Kim để làm việc” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng đi làm chưa được bao lâu thì ông ta liền viết bài đăng tạp chí, có được cơ hội xuất bản, tiền nhuận bút không ít. Ông ta lại không hài lòng về công việc ở công ty dầu mỏ nên đã từ chức để tập trung làm tác giả toàn thời gian”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây