Triệu Ngọc cũng không ngờ Tiểu Vương vẫn luôn liên lạc điện thoại với hắn lại là một người vô cùng đẹp trai. Ngay cả Thôi Lệ Châu luôn luôn tự cao cũng không nhịn được nhìn cậu ta mấy lầnSau khi hai người bắt tay với nhau, Tiểu Vương mới thu lại nụ cười, mặt đầy lo âu nói: “Tôi vừa mới từ phòng phẫu thuật đến đây, đội phó Cận Vạn vẫn còn trong phòng phẫu thuật, tình hình thì… hiện tại không chưa thể nói rõ được. Mảnh đạn quá nhiều, có thể còn tổn thương đến nội tạng, tình hình khá phức tạp. Vừa rồi, bác sĩ điều trị nói với tôi rằng cuộc phẫu thuật ít nhất cần mười tiếng trở lên, chỉ mong đội phó Cận có thể cố gắng vượt qua…”
“Ừm…”
Triệu Ngọc khẽ gật đầu, trong lòng cũng cảm thấy lo lắng cho Cận Vạn. Tuy Cận Vạn bị bọn cướp vô cùng hung ác gây thương tích, nhưng dù sao anh ta cũng bởi vì vụ án của mình nên mới bị liên lụy, vì vậy Triệu Ngọc vẫn hơi áy náy, chỉ hy vọng Cận Vạn không sao.
“Ài, đúng là tai bay vạ gió…” Thôi Lệ Châu rót cốc nước cho Triệu Ngọc, thở dài nói: “Sếp à, cho tới hôm nay, tôi mới biết thì ra nghề cảnh sát của các anh còn không an toàn bằng nghề trộm cướp của chúng tôi. Nếu không phải kỹ thuật bắn của bọn chúng không chuẩn thì hôm nay chúng ta đã nghẻo rồi”
“Này…” Triệu Ngọc nhẹ nhàng quát một tiếng, ý là có người ngoài ở đây, đừng có nói bậy bạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây