“Không được!” Miêu Anh kiên quyết nói: “Hàn Khoan rõ ràng có hiềm nghi rất lớn, sao có thể thả người chứ?”“Ừm… Chuyện này…” Cục trưởng Lưu bối rối nói: “Các đồng chí nhân viên điều tra, dĩ nhiên là chúng tôi muốn phối hợp hết sức, nhưng mà chuyện của Hàn Khoan, chúng tôi thực sự bất lực! Nếu như anh chị còn muốn kéo dài thời gian thẩm vấn, không bằng sử dụng đặc quyền của các anh chị, gây áp lực với sở đi!”
“Nhưng mà… chúng tôi đã sử dụng đặc quyền rồi!” Ngô Tú Mẫn bất đắc dĩ nhắc nhở Miêu Anh một tiếng: “Nếu không thì đâu thể giam giữ Hàn Khoan suốt 72 tiếng được”
“Triệu Ngọc…” Miêu Anh ra ám hiệu bằng mắt với Triệu Ngọc, ý là bảo Triệu Ngọc nghĩ cách giữ Hàn Khoan lại.
Ai ngờ, Triệu Ngọc lại nghiêm túc khoát tay áo với hai lãnh đạo và nói: “Vất vả cho hai người rồi, chúng ta đều làm việc theo quy định cả, vậy cứ theo trình tự mà làm thôi! Tuy chúng tôi là tổ điều tra đặc biệt nhưng cũng phải tuân thủ pháp chế, cho nên các ông nhanh chóng làm đi, không cần để ý đến chúng tôi đâu…”
Có sự đồng ý của Triệu Ngọc, hai vị lãnh đạo vội vã chào tạm biệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây