“Sao vậy, anh yêu?” Miêu Anh dường như nhận ra Triệu Ngọc đang uể oải, liền vội vàng đi tới trước mặt hắn và hỏi: “Anh cho rằng vụ án của Hàn Khoan vẫn chưa kết thúc sao? Không ngờ một vụ án khó khăn đến mấy cũng phá được, chỉ đơn giản là hai chọn một, vậy mà lại có thể làm khó đại thám tử của chúng ta!”“Đúng đấy…” Thôi Lệ Châu vốn không nói gì một hồi lâu bỗng lên tiếng: “Không phải Hàn Khoan thì chính là Trương Tỉnh Như, nếu là giết người trong phòng kín thì khẳng định hung thủ là một trong hai vợ chồng bọn họ!”
“Tôi thấy, nếu đã có đoạn ghi âm lời khai này rồi, mà lời khai lại không có vấn đề gì cả, vậy chúng ta còn do dự cái gì nữa?” Thôi Lệ Châu mím môi lại: “Cả hai vụ án đều phá được cùng một lúc thế này không tốt sao? Chí ít có thể viết thêm một vụ quan trọng vào quyển sổ giảm hình phạt của tôi đúng không?”
“Cô nhóc kia, không nên nói ẩu như thế!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Thứ chúng ta cần là chân tướng! Ông đây không thể phá vỡ danh hiệu thần thám của mình được!”
“Cho nên…” Miêu Anh trầm ngâm hỏi: “Anh nghi ngờ… thủ phạm trong vụ án Hàn Khoan chính là bản thân Hàn Khoan sao? Tất cả mọi chuyện đều do một tay ông ta bày ra, đồng thời còn diễn kịch cho chúng ta xem sao?”
“Chờ một chút…” Thôi Lệ Châu ngắt lời Miêu Anh, hỏi Triệu Ngọc: “Sếp ơi, vừa rồi anh không nghe thấy nhân viên kỹ thuật nói gì à? Đoạn ghi âm không có vấn đề gì mà? Ghi âm không có vấn đề gì, tức là Hàn Khoan là vô tội! Vậy anh còn do dự chuyện gì nữa…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây