“Cha, ý của cha là sao vậy?” Miêu Anh đứng trước mặt Triệu Ngọc và nói: “Bọn con đều là cảnh sát hình sự, thế mà cha lại bảo Triệu Ngọc đánh cược với cha? Cha nghĩ thế nào vậy?”“Không sao, không sao đâu!” Miêu Khôn vừa cười vừa nói: “Chơi một chút thôi mà, có cha ở đây! Tiểu Triệu à, cậu có tiền không? Không có tiền thì tôi có thể cho cậu mượn!”
“Cha còn nói nữa sao? Vô lý hết sức!” Miêu đại tiểu thư tức giận, quay người kéo Triệu Ngọc đi: “Triệu Ngọc, đi, chúng ta đi xuống dưới xem!”
“Anh Anh!” Miêu Khôn tranh thủ thời gian cản bọn họ lại, cười rạng rỡ nói: “Nếu như Triệu Ngọc không muốn đánh cược thì thôi, cha cũng không cưỡng cầu cậu ấy đâu! Ở nơi này là quan sát rõ ràng nhất, cứ ở đây nhìn đi!”
“Ài, tôi nói này đại tiểu thư!” Bên cạnh có vị phú hào nói giỡn với Miêu Anh: “Còn chưa gả đi mà đã che chở người ta như vậy rồi! Đàn ông thì phải đứng ra một mình đảm đương mọi việc chứ, con rể lão Miêu mà còn có thể thiếu tiền sao? Chỉ là chơi tí thôi mà, cho sôi động náo nhiệt một chút, đừng nên tưởng thật làm gì!”
“Ừm…” Sắc mặt Miêu Anh nghiêm lại, lộ vẻ tức giận. Thế nhưng đối diện với mấy vị khách quý là phú hào này, cô lại không thể nổi giận được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây