Trời đông giá rét, gió lạnh căm cămMặc dù đêm qua, tuyết rơi không nhiều, nhưng đầu đường cuối ngõ vẫn như được khoác lên mình một tấm áo trắng. Hiện giờ, tuyết đã ngừng rơi nhưng bầu trời vẫn âm u mờ mịt, nhìn không thấy một tia nắng mùa đông ấm áp nào.
Một chiếc Land Rover băng qua khu phố và chạy thẳng ra vùng ngoại ô. Miêu Anh lái xe, Triệu Ngọc ngồi ở vị trí lái phụ. Trái ngược với không khí giá lạnh ngoài cửa sổ, Triệu Ngọc cảm thấy cả người ấm áp dễ chịu, trên mặt tràn ngập sắc xuân tươi sáng.
“Miêu Miêu, Miêu Miêu này!” Triệu Ngọc nhìn Miêu Anh không chớp mắt, say mê mà nói: “Tình hình hiện tại, thật đúng là anh không thể ngờ tới, em không cảm thấy thế này hơi nhanh sao? Thế này… đi gặp cha mẹ luôn sao? May mà hôm nay vì phải tham gia buổi lễ trao thưởng nên anh đã mặc quần áo mới đấy, nếu không thì đúng là đã có lỗi với lời mời thịnh tình của cha mẹ vợ rồi!”
“Được rồi, anh đừng tự mình đa tình nữa!” Miêu Anh vừa lái xe vừa nói: “Chỉ là mời anh tham gia bữa tiệc của gia đình em thôi, nhìn cái vẻ hớn hở của anh kìa!”
“Ấy… Lời này sai rồi!” Triệu Ngọc cười như không cười mà nói: “Một lần xa lạ hai lần quen, để anh xem, chuyện tốt của hai chúng ta rất gần rồi. Chỉ cần thu phục được cha mẹ em là được, ha ha ha…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây