“Đến rồi, đến rồi!” Tăng Khả đứng dậy khỏi ghế, căng thẳng nói: “Tổ trưởng, chắc là có thể nhìn thấy được thuyền ca nô của anh ta rồi! Kế hoạch, kế hoạch sắp bắt đầu rồi phải không?”“Trông cậu đang sợ hãi kìa!” Triệu Ngọc tức giận mà mắng cậu ta: “Khả năng quan sát của Đậu Tự Lực không kém, cậu đừng để cho anh ta nhìn ra sơ hở gì, hơn nữa, còn lâu mới đến thời gian thu lưới! Chúng ta cần phải đợi pháp y Cao và Nhiễm Đào, Ngô Tú Mẫn đến đúng vị trí và xác nhận thông tin mới được! Cậu ghi nhớ cho tôi, mặc kệ đi đến đâu đi nữa, chúng ta mới là lão đại, lão đại là không thể căng thẳng được!”
“Vâng… không vấn đề, không vấn đề!” Tăng Khả gật đầu, nhưng vẫn còn tỏ ra lo lắng mà nói: “Em chỉ sợ Đậu Tự Lực khôn khéo như vậy, liệu có dễ dàng mắc mưu không?”
“Cậu không cần lo lắng điều này!” Triệu Ngọc nói: “Chúng ta dù chơi xấu sau lưng người ta nhưng vẫn có đạo đức nghề nghiệp, nếu như anh ta không mắc mưu thì chỉ có thể nói rõ hai điều, thứ nhất, chúng ta bị lộ sơ hở, bị anh ta phát hiện; thứ hai, vụ án giết người trên đảo không có liên quan gì đến Đậu Tự Lực, anh ta không phải là hung thủ!”
“Tăng Khả à…” Triệu Ngọc đặt tay lên vai của Tăng Khả, thấm thía nói ra câu nói kinh điển của Miêu Anh: “Nguyên tắc của chúng ta là mặc kệ có đạt được thành công hay không, cứ thử trước đi! Nếu thành công thì coi như có lời, nếu không thành công, chúng ta cũng sẽ không bị tổn thất gì cả!”
“Cũng phải…” Tăng Khả gật đầu trước, sau đó khen ngợi: “Vẫn là tổ trưởng anh minh!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây