“Không thể nào? Tổ trưởng, anh làm em sợ đấy, thật sự sợ luôn, nổi hết cả da gà rồi này!” Tăng Khả lúng túng nói: “Chuyện này sao có thể được? Không ngờ anh lại hoài nghi… đội trưởng Đậu? Chuyện này… tại sao lại thế?”“Bảo cậu tra thì cậu cứ tra đi, đừng có mà nhiều lời vô nghĩa thế!” Triệu Ngọc đen mặt nói.
“Suỵt… Suỵt…” Ai ngờ, Tăng Khả bỗng nhiên suỵt một cái rồi ngạc nhiên lẫn nghi ngờ mà chỉ chỉ xung quanh.
Triệu Ngọc hiểu được, ý của cậu là nếu hoài nghi Đậu Tự Lực thật sự có vấn đề thì liệu trong phòng làm việc có bị lắp đặt máy nghe trộm hay không?
“Yên tâm đi!” Trước khi xảy ra vụ án thì Triệu Ngọc đã sớm khởi động máy thăm dò tàng hình trong chín ngày, nếu trong phòng có thiết bị nghe trộm thì hắn đã nghi ngờ từ lâu rồi.
“Được rồi, em tra, em tra… Nhưng mà…” Tăng Khả ngồi trước mặt máy tính, nghiêng đầu nói: “Suy đoán của anh vẫn hơi quá đấy, trên đời này chưa từng xảy ra chuyện như vậy bao giờ, hung thủ chính là viên cảnh sát dẫn đầu điều tra vụ án? Làm sao có thể như thế được? Căn bản đâu có động cơ gì…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây