Buổi tối trên đảo Vĩnh Tiến, từng nhóm lửa trại sáng lênNhóm cảnh sát điều tra ở lại trực đã lấy hết cá mà Triệu Ngọc mua được từ chỗ cô bé kia để gác lên lửa trại mà nướng, làm một bữa cá nướng để ăn tối đầy mới lạ.
“Tổ trưởng Triệu, tôi vừa nhìn thấy anh là biết anh không phải người lớn lên cạnh biển!” Đội trưởng Đậu đưa cho Triệu Ngọc một lon nước có ga rồi nói: “Cá anh mua đều là cá hoa vàng, cá thu, loại cá này chỉ phù hợp để hấp, không phù hợp để nướng đâu! Cá biển vốn rất tanh, hơn nữa cá tươi thịt mềm, nếu không khéo nướng thì sẽ dễ làm cháy cá hoặc để lại mùi tanh đấy…”
“Đúng đấy, ha ha!” Cục trưởng Vương Thành Cương bật cười: “Nếu tổ trưởng Triệu thích ăn cá thì chờ khi nào phá xong vụ án, tôi nhất định sẽ mời tổ trưởng Triệu đến nhà hàng ăn một bữa cá thực sự nhé!”
“Ừm… Thật ra thì… tôi chỉ là…” Triệu Ngọc há miệng, lại phát hiện không biết nên giải thích như thế nào về chuyện mình mua cá.
“Đúng rồi, lãnh đạo” Đội trưởng Đậu nhớ ra điều gì, vội vàng nghi hoặc hỏi một câu: “Tôi thấy anh đưa cho cô bé kia xem di động, chẳng lẽ cô bé đó biết được điều gì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây