“Tổ trưởng, tổ trưởng… chờ em với, chờ em với…” Tăng Khả đi qua bậc thang trên boong tàu để đuổi theo Triệu Ngọc, vội vàng hỏi: “Tổ trưởng, anh sao thế? Dựa theo điều khoản pháp luật mà nói thì nếu như chúng ta không bắt được hung thủ, công ty bảo hiểm sẽ phải dựa theo bảo hiểm tai nạn mà tiến hành bồi thường! Cao Bằng rõ ràng có vấn đề! Tại sao anh lại không tiếp tục thẩm vấn?”“Ừm… tới đây… tới đây…” Triệu Ngọc không gấp gáp, không nóng nảy mà ra hiệu cho Tăng Khả, sau đó nắm lấy bả vai cậu ta cùng đi lên boong tàu: “Tăng Khả à, điều khoản pháp luật là điều khoản pháp luật, nhưng phá án thì chúng ta phải căn cứ vào tình hình thực tế!”
“Tình hình thực tế là gì cơ?” Tăng Khả lắc đầu, vẫn không thể hiểu được.
“Tăng Khả à…” Triệu Ngọc nói với vẻ thấm thía: “Nếu như Cao Bằng giết người để lấy tiền bảo hiểm thì cần gì phải làm phức tạp vụ án lên như vậy chứ?”
“Phức tạp? Sao lại phức tạp?”
“Còn không phức tạp sao?” Triệu Ngọc lấy ra một chai nước suối rồi nói: “Nếu như ông ta muốn lừa gạt tiền bảo hiểm thì sao không bỏ độc luôn cho rồi? Thẳng tay độc chết bọn họ, chẳng phải càng giống như ngoài ý muốn hơn sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây