“Cái… cái gì?” Nghe thấy kết luận kinh thiên động địa này của Triệu Ngọc, khuôn mặt đội trưởng Đậu Tự Lực thoắt cái giống như tro tàn vậy: “Lãnh đạo, anh đang nói đùa sao? Không phải Quách Nhất Hàng… thì còn có thể là ai chứ?”“Đúng đấy? Rốt cuộc hung thủ là ai?” Lý Thiến cũng vô cùng khẩn trương, giống như có một loại dự cảm không may sắp xảy ra vậy.
“Hừ hừ hừ…” Triệu Ngọc cười nhạt ba tiếng, quay người lại, dùng ánh mắt như diều hâu mà quét tất cả mọi người từ trên xuống dưới, sau đó gằn lên hai chữ. Đến khi nghe được hai chữ kia, tất cả mọi người đang có mặt tại chỗ đều bị dọa, thiếu chút nữa hoảng sợ té ngã xuống đất!
Hóa ra, hai chữ mà Triệu Ngọc nói chính là: “Không biết!!!”
“Trời ạ!” Đậu Tự Lực lau lau mồ hôi lạnh trên trán, lại truy vấn một câu: “Lãnh đạo à, anh đừng có thừa nước đục thả câu được không, rốt cuộc anh đã nhìn ra được điều gì rồi?”
“Lời tôi vừa nói đều là thật!” Triệu Ngọc thản nhiên nói: “Tôi thật sự không biết hung thủ là ai! Nhưng mà, tôi có thể kết luận rằng hung thủ không phải là Quách Nhất Hàng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây