“Làm gì vậy hả? Rốt cuốc là có được hay không đây?” Trong tiệm cà phê, sau khi Triệu Ngọc nói như vậy, hắn nhìn Tô Kim Muội, trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường sâu đậmHóa ra, khi Tô Kim Muội đang câu thông với cửa hàng trưởng của tiệm cà phê, muốn xem video giám sát của bọn họ. Cô ấy nói tiếng Anh giống như là người bị nói lắp, nói đến nỗi làm cho tên cửa hàng trưởng mũi khoằm kia phải nhíu mày lại.
“Không phải tiếng Anh của cô đã cấp tám rồi sao?”
Triệu Ngọc ở phía sau nói thầm, trên trán Tô Kim Muội đã đổ mồ hôi, vội quay đầu lại tức giận phun ra một câu hỏi: “Thi cử và thực tiễn không giống nhau đâu. Hơn nữa, ở đây bọn họ có khẩu âm đó! Tiếng địa phương New Zealand đấy có được không hả?”
Tiếp theo, Tô Kim Muội lại tiếp tục nghiêm túc câu thông với cửa hàng trưởng. Cửa hàng trưởng giống như là đã hiểu được ý của bọn họ, nhưng lại không ngừng lắc đầu, trong miệng còn không ngừng nói hai từ “cảnh sát” bằng tiếng Anh. Nhìn ý đó thì chắc là hắn ta nói chỉ có cảnh sát mới có quyền xem video giám sát của bọn họ.
Tô Kim Muội dựa y theo kế hoạch, đánh vào tình thân, nói là Triệu Ngọc cãi nhau với người yêu, lo lắng cho an nguy của bạn gái linh tinh, hy vọng cửa hàng trưởng có thể giúp đỡ cho.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây