“Ngay từ đầu tôi đã thấy tôi ngu rồi!” Lý Phi dồn dập nói. “Không biết Đào Hương làm sao lại đột nhiên tỉnh lại, tôi lại càng không hiểu, vì sao cậu ấy lại muốn tập kích tôi? Một xẻng của cậu ấy đập mạnh lên đầu tôi khiến tôi ngã xuống!”“Sau đó… Đào Hương giống như phát điên, liên tục dùng xẻng đập lên đầu lên người tôi, đánh tôi lên bờ xuống ruộng, dáng vẻ của cậu ấy dường như muốn đánh chết tôi vậy!”
“Tôi bị đánh mà quýnh lên, liền đá cậu ấy một cước, cậu ấy ngã sấp xuống! Sau đó, bọn tôi bắt đầu lao vào đánh nhau. Tuy rằng Đào Hương đã hôn mê nhiều ngày nhưng thực sự cậu ấy vẫn còn rất khỏe, nhất thời tôi không đánh được cậu ấy, về sau… cũng không biết đánh qua đánh lại như thế nào, tôi lại tóm được một cái chậu hoa, sau đó đập lên đầu cậu ấy, lúc ấy mới đánh ngã được cậu ấy!”
“Sau khi cậu ấy ngã xuống, tôi mới thoáng hiểu được. Đào Hương lao ra từ phòng nhỏ ở phía Bắc. Tôi đi vào nhìn thấy cửa hầm ngầm trong phòng đã bị cậu ấy mở ra!”
“Lúc đó tôi mới biết, vì sao cậu ấy lại muốn giết tôi! Chắc chắn cậu ấy đã thấy được ‘đồ vật’ trước đây tôi để ở trong đó! Còn nữa… khi cậu ấy nhìn thấy tôi mang theo kho báu của cậu ấy từ ngoài vào, chắc chắn cậu ấy sẽ không nghĩ tốt đẹp gì!”
Nói tới đây, Lý Phi căng thẳng, vội vuốt nhẹ bàn tay, tiếp tục nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây