“Tổ trưởng, làm gì vậy?” Ngô Tú Mẫn không hiểu ý của Triệu Ngọc: “Lúc này còn có tâm trạng chơi trò chơi gì nữa hả?”“Nói ra thì cũng thấy lạ, tin tôi đi, trò chơi này sẽ rất là thú vị đấy…” Vừa nói, Triệu Ngọc vừa từ từ lại gần Ngô Tú Mẫn. Sau đó duỗi tay lấy túi xách của cô, nói: “Chúng ta chơi trò khen người khác có được không? Chọn lấy một người, sau đó khen cho cô ấy chết luôn! Chị nói, chúng ta nên khen ai đây?”
Triệu Ngọc đưa tay vào túi xách đang mở khóa của Ngô Tú Mẫn, rất nhanh đã lấy ra được một cái hộp nhỏ màu đen. Nhìn bên ngoài thì đây rõ ràng là một hộp phấn dùng để trang điểm.
Sau khi nhìn thấy hộp phấn này, Ngô Tú Mẫn không khỏi nhíu mày. Sau đó dùng ánh mắt nói với mọi người, hộp phấn này vốn không phải là của cô ấy.
Lúc này, không riêng gì Ngô Tú Mẫn khó hiểu, những người khác cũng rất nghi ngờ, không biết Triệu Ngọc đang hát bài gì? Nhưng mà, sau vài giây, tất cả bọn họ đều hiểu hết.
Sau khi Triệu Ngọc nhẹ nhàng kéo ra, rất nhanh thì đã lộ ra một sợi dây điện nhỏ bên trong hộp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây